“Anhl”.
Lương Huyền Mi nhìn thấy người đến lập tức mừng rỡ, không kìm được nước mắt, lã chã tuôn rơi.
“Anh Lâm.
Lương Tiểu Điệp không kìm được, òa khóc nức nở, chạy tới nhào vào lòng Lâm Chính.
Thật ra cô ta cũng muốn nói chị đi thông báo cho. Lâm Chính, nhưng chị cứ nói bây giờ anh Lâm rất bận,
không được quấy rầy anh.
Không ngờ Lâm Chính lại xuất hiện ở đây ngay thời khắc quan trọng.
Lương Huyền Mi ngưỡng mộ nhìn Lương Tiểu Điệp, nhưng cô ta vẫn kìm chế được bản thân.
“Anh cũng là người nhà họ Lương?”.
Hàn Bộ Vĩ nhíu mày nhìn Lâm Chính, lạnh lùng hỏi.
Nhưng Lâm Chính không quan tâm đến Hàn Bộ Vĩ mà nhìn sang phòng cấp cứu, nhỏ giọng hỏi: “Tiểu Điệp, mẹ nuôi sao rồi?”.
“Mẹ... bà ấy...”.
Lương Tiểu Điệp vừa khóc vừa nói, nhưng vì quá đau buồn nên nghẹn ngào không nói nên lời.
“Vừa rồi ở tiệc rượu, nhà họ Lương và nhà họ Hàn xảy ra xung đột. Trong lúc hỗn loạn, mẹ bảo vệ Tiểu Điệp nên bị một võ giả của nhà họ Hàn đánh trúng, dẫn đến tổn thương nội tạng, bây giờ bác sĩ đang cấp cứu cho mẹt".
Lương Huyền Mi cúi đầu, tự trách: “Xin lỗi anh, tại
em không bảo vệ tốt cho mẹ, xin lỗi....
“Không tính là nghiêm trọng!”.
Lâm Chính hít sâu một hơi, bình tĩnh nói: “Gọi người trong đó ra đi, anh sẽ đích thân chữa trị cho mẹt”.
“Vâng!". Lương Huyền Mi vội vàng gật đầu. Có Lâm Chính ở đây, cô ta còn lo lắng gì nữa? Lúc này, một bàn tay đột nhiên tóm lấy cổ áo của Lâm Chính.
Là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815205/chuong-4428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.