Người nhà họ Lương nghe xong đều biến sắc.
Người này thật là bá đạo! "Cậu... cậu dám?".
Lương Dự tức đến nỗi toàn thân run rẩy, gần như không thốt nên lời.
"Sao? Ông cứ thử là biết tôi dám hay không". Hàn Bộ Vĩ nhíu mày, lạnh lùng nói.
Lương Dự lập tức á khẩu, không biết nên nói gì cho phải.
"Sao? Câm hết rồi à? Tôi cho các ông 30 giây suy nghĩ, nếu các ông khai ra người động thủ, thì tôi chỉ xử lý người đó. Nếu còn cứng miệng không nói thì đừng trách tôi không khách sáo".
Dường như Hàn Bộ Vĩ đã mất kiên nhẫn, túm lấy cổ áo Lương Dự, lạnh lùng quát.
Nhìn dáng vẻ của hắn thì chuẩn bị ra tay với Lương Dự đầu tiên.
"Dừng tay!".
Lương Huyền Mi không nhìn nổi nữa, lập tức đứng lên quát: "Là tôi làm gãy ngón tay của anh trai anh! Anh muốn trả thù thì bẻ ngón tay của tôi đây này!".
"Chị".
Lương Tiểu Điệp khóc lớn.
"Huyền Mi, câm miệng!".
Lương Dự vội quát, nhưng vô ích.
"Cô?".
Hàn Bộ Vĩ nhìn Lương Huyền Mi với ánh mắt kì quái, không khỏi cười khẩy: "Cô coi tôi là đồ ngốc sao? Anh trai tôi biết võ, một cô gái tay trói gà không chặt như cô mà có thể bẻ gãy ngón tay anh ấy sao? Đừng nói dối!".
"Ai nói với anh tôi trói gà không chặt?".
Lương Huyền Mi hừ một tiếng, bỗng cất bước xông tới, tốc độ cực nhanh, vỗ một chưởng về phía Hàn Bộ Vĩ.
"Bm,
Hàn Bộ Vĩ vô cùng kinh ngạc, lập tức lật tay tung một chưởng về phía Lương Huyền Mi.
Bốp! Hai chưởng va chạm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815204/chuong-4427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.