“Thống soái cấp Thiên? Ghê gớm lắm sao?". Lâm Chính không để tâm, bình thản hỏi. Nghe vậy, Lương Dự suýt thì hít thở không thông.
“Lâm Chính, rốt cuộc cậu có biết thống soái cấp Thiên nghĩa là gì không? Đó là người nắm giữ vạn quân! 'Trên toàn Long Quốc ngoại trừ long soái, chỉ có nguyên soái cấp Thiên mới hơn được cậu ta! Cậu nói xem có ghê gớm không?”.
“Vậy à? Nghe cũng tạm được”. Lâm Chính gật gù. Lương Dự suýt thì ngất.
Nhân vật cấp bậc đó mà Lâm Chính nói chỉ tạm được...
“Lâm Chính, tôi biết cậu đã khác xưa, là người nắm quyền Dương Hoa, là thần y Lâm ai cũng tôn kính, tôi cũng biết những năm qua cậu đã cống hiến cho Long Quốc. Nhưng tôi phải nói cậu nghe, những gì cậu làm nếu là ở Giang Thành hoặc ở những nơi khác của Long Quốc thì không ai có thể sánh kịp, vô cùng cao thượng, còn ở Yên Kinh này, những gì cậu làm chẳng đáng nhắc. tới”.
“Yên Kinh là thủ đô của Long Quốc, ở đây có vô số nhân tài, nước ở đây rất sâu, nếu bước nhầm thì sẽ không ngóc đầu lên được!”".
Lương Dự tận tình khuyên nhủ, sợ Lâm Chính không vui sẽ gây chuyện với Hàn Bộ Vĩ.
Dù sao Lương Dự cũng từng chứng kiến sự hung dữ của Lâm Chính, nếu thật sự chọc giận anh, chuyện gì anh cũng có thể làm ra được.
“Anh, đừng hành động lỗ mãng!”.
Lương Huyền Mi cũng tiến lên, thiết tha khuyên nhủ.
Lâm Chính bình thản nhìn Hàn Bộ Vĩ đang co quắp. người lại, bình tĩnh nói: “Anh đi trước đi, chuyện nhà họ Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815206/chuong-4429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.