“Hay lắm! Hay lắm! Hay lắm! Ha ha ha...”.
Đoạn Thiên Tường nhìn thấy cảnh đó, gương mặt méo mó đầy phấn khích, cười điên cuồng.
Độc này là độc mạnh nhất trong đời ông ta từng nghiên cứu ra, ông ta biết rõ người trúng phải độc này sẽ có kết cục gì.
Hai mắt ông ta sáng lên, toàn thân run rẩy kích động.
Ông ta biết, trận chiến này là ông ta đã thắng! Lâm Chính dừng lại, kiểm tra độc tố trên người mình, không khỏi nhíu mày.
“Cậu còn không mau quỳ xuống!”.
Đoạn Thiên Tường lộ nụ cười lạnh lùng, nheo mắt lại: “Cậu đã trúng độc tố hiệu quả mãnh liệt nhất do tôi luyện chế, nếu không có thuốc giải của tôi, không lâu nữa cậu sẽ chết, vong mạng tại chỗ. Nếu cậu không muốn chết thì mau quỳ xuống!”.
Đoạn Thiên Tường lại khôi phục sự tự tin trước kia, vẻ kinh hoàng trên mặt đã biến mất.
Ông ta lại nắm bắt tất cả, lại nắm giữ quyền chủ động.
Dù cho trông ông ta vô cùng chật vật.
“Đây là độc gì?”.
Lâm Chính hoàn hồn lại, khẽ ho mấy tiếng, bình thản hỏi.
Độc phát tác nhanh hơn tưởng tượng, sắc mặt Lâm Chính đã trở nên trắng bệch, môi tím tái, vành mắt hơi đen.
“Tôi nói rồi, đây là độc tố mạnh nhất tôi luyện chế trong đời, trên đời này không ai giải được. Cậu còn muốn tôi nói thêm gì nữa? Rốt cuộc cậu có quỳ hay không? Hay là cậu muốn chết tại đây?”.
Đoạn Thiên Tường liên tục cười khẩy.
Lâm Chính không nói gì, mà là sử dụng Hồng Mông Long Châm đâm lên ngực mình.
Long Châm vào cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815063/chuong-4286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.