Bầu trời bốc cháy. Lửa trời thiêu đốt.
Lâm Chính dùng đất trời làm lò, dùng dị hỏa thiêu đốt, muốn luyện sống đám người kia.
“Dị hỏa thật đáng sợ! Người đó là ai?”. Bà lão lên tiếng.
“Đó là Lâm Chính, kẻ đứng nhất cuộc thi, hơn nữa nghe nói cậu ta vừa mới ra khỏi thần mộ chí tôn!”.
Cửu Tử Chân Nhân bị chém đứt tay chân gian nan ngẩng đầu lên, yếu ớt nói.
“Cái gì? Vừa mới từ thần mộ chí tôn ra?”.
Bà lão nói, ánh mắt lạnh nhạt: “Nếu vậy, có thể người này đã lấy được cơ duyên ở thần mộ chí tôn!”.
“Cơ duyên của thần mộ chí tôn đáng sợ thế nào,không rõ nông sâu thì không thể đối địch với chúng ta đi”.
Dứt lời, trên người bà lão bùng lên lượng lớn khói đen, sau đó bà ta lùi về sau.
“Đi được sao?”.
Lâm Chính khinh thường hét lên, vung cánh tay.
Ngọn lửa dập dềnh trên bầu trời lập tức hạ xuống.
Giống như trời sụp. Vù.
Bà lão lại sử dụng sương đen, hóa thành một bàn tay khổng lồ, nâng dị hỏa đang trút xuống từ trên trời.
Mặc dù dị hỏa vô cùng đáng sợ thiêu đốt bàn tay đen, nhưng lại không thể xuyên qua bàn tay đen đó giết chết người ở bên dưới.
Ánh mắt Lâm Chính lạnh băng, sử dụng tốc độ, người như mũi tên lao vọt đi, đâm thẳng vào trong sương đen nơi bà lão đứng.
Anh vừa vào trong sương đen, những tiếng la thảm thiết vang lên.
Sau đó, hết bộ xương này đến bộ xương khác lao ra khỏi sương đen, bổ nhào về phía Lâm Chính như phát điên.
Bọn chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814768/chuong-3991.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.