Đợi đến khi Lâm Chính quay về nhà họ Dục, mọi người đang tụ tập trước sân nhà tan nát, giống như đang thảo luận gì đó.
'Thấy Lâm Chính yên ổn quay lại, bọn họ mừng rỡ không thôi.
“Cậu Lâm quay lại rồi!". “Tốt quá rồi!".
“Cậu Lâm bình an quay lại chắc chắn là đã giết chết Cửu Tử Chân Nhân!”.
“Thế này chúng ta không còn gì lo lắng về sau nữa rồi".
Người nhà họ Dục kích động mừng rỡ vô cùng. Nhưng Lâm Chính lại lắc đầu.
“Tôi chưa giết được Cửu Tử Chân Nhân, để bà ta chạy mất rồi”.
“Gái gì?”. Nụ cười của người nhà họ Dục cứng đờ. Dục Chấn Thiên muốn nói lại thôi, thở dài: “Cửu Tử
Chân Nhân vô cùng giảo quyệt, muốn giết bà ta không dễ, cậu Lâm làm được đến mức này đã là rất tốt rồi”.
“Tôi vốn muốn giết bà ta, nhưng lại có người khác. cứu đi mất”.
Lâm Chính kể lại chuyện đã xảy ra.
Mọi người kinh ngạc.
“Sương đen? Cao thủ dùng cổ trùng?”.
Dục Chấn Thiên sửng sốt.
“Đó là ai?”.
Ái Nhiễm cũng nghỉ hoặc, chưa từng nghe tới.
Ngược lại, trang chủ Vân Tiếu và thành chủ Nam Ly Thành nhíu mày suy nghĩ, giống như có manh mối gì đó.
“Cậu Lâm, cậu nghe Cửu Tử Chân Nhân gọi bà lão kia là mẹ sao?”, lúc này Độc Cô Diệp tiến lên hỏi.
“Không sai! Nhưng theo tôi quan sát, có lẽ bọn họ không có quan hệ huyết thống”.
Lâm Chính nói.
“Vậy thì đó là Phệ Cổ lão tổ không sai! Cửu Tử Chân Nhân là con gái nuôi của Phệ Cổ lão tổ', Độc Cô Diệp nói.
“Sao có thể như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814769/chuong-3992.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.