Chỉ chốc lát sau, anh nhíu mày, dường như cảm giác. được gì đó.
Dị hỏa tan biến, Cửu Tử Chân Nhân đang nằm run rẩy ở dưới đất vẫn chưa chết. Một quầng sáng dập dờn quanh người bà ta .
Quầng sáng này hóa thành lớp màn bảo vệ, che chở bà ta một cách hoàn hảo.
“Cái gì?”. Lâm Chính nhíu mày, nhìn về không trung phía xa.
“Giữ lại mạng cho nó, cậu hãy rời khỏi đây mau, tôi sẽ không trách cậu!”.
Ở bầu trời phía xa vang lên một giọng nói hùng hồn, sau đó nhiều bóng người bay về phía này.
Đó là một nhóm những người phụ nữ mặc váy dài màu đen.
Bọn họ giống như thần tiên đạp mây mà đến, chỉ là bọn họ họ đạp trên mây đen.
Mặc dù trông ai cũng tĩnh lặng, nhưng toàn thân lại toát ra khí tức quỷ mị.
Lâm Chính phát hiện đó là khí chất sinh ra khi tu luyện cấm thuật và tà thuật trường kỳ.
Người dẫn đầu là một bà lão hơn bảy mươi tuổi, ngồi xếp bằng trên một đóa hoa sen màu đen.
Bà lão nhắm mắt ngồi thiền, khoác áo choàng trên người, da dẻ nhăn nheo không hề có chút sắc máu, dáng vẻ giống như một người chết.
Khí tức lưu chuyển quanh người bà ta giống như là sức mạnh phi thăng.
Nhưng nhìn trạng thái của bọn họ rõ ràng không phải Lục Địa Thần Tiên! Lâm Chính nhíu chặt mày.
Cửu Tử Chân Nhân nhìn bà lão, kích động gào lên một cách khẩn thiết.
“Mẹ ơi! Cứu con! Mẹ ơi! Cứu con với!”.
“Ngu xuẩn ồn ào, ngông cuồng tự đại! Đáng bị phạt”.
Bà lão nhắm mắt vẻ bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814767/chuong-3990.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.