“Làm sao có thể như vậy được? "
Cô gái lẩm bẩm một cách trống rỗng, như thể vừa nhìn thấy ma.
Cô ta đi đi về về chỉ mất nửa giờ, tại sao hiện trường hỗn loạn thê thảm lúc trước lại trở về như cũ trong khoảng thời gian ngắn như vậy? Rốt cuộc là tại sao?
Chẳng lẽ người của Thanh Huyền Tông biết làm phép? Cô gái cảm thấy đầu mình sắp nổ tung, hồi lâu cũng không nghĩ ra được nguyên nhân.
Lúc này, đoàn người được phái đi tiền trạm cũng trở lại.
"Thế nào? Có tìm được tung tích của đám người 'Thanh Huyền Tông không?" Độc Cô Hoài ngồi ở trên xe ngựa, vén rèm lên, hỏi mấy người mới trở về.
“Thưa cậu Hoài, tung tích Thanh Huyền Tông vẫn chưa tìm được, bọn họ tựa hồ như đã bốc hơi”, một người vừa tới chắp tay nói.
“Bốc hơi?” Độc Cô Hoài sửng sốt.
"Cậu chủ, có lẽ bọn họ đã bị đám tặc phỉ giết chết, hoặc là đã bị chúng bắt đi”, có người nói.
Độc Gô Hoài gật đầu: "E là cũng chỉ còn cách giải thích đó.
“Anh Hai?” cô gái sửng sốt.
"Tam muội, anh cảm thấy em nhất định là quá mệt mỏi nên sinh ra ảo giác, người của Thanh Huyền Tông chắc chắn đã bị giết chết! Em không nhìn thấy trên mặt đất có vết máu sao? Khả năng cao là máu của đám người Thanh Huyền Tông, cái đám vô dụng đó sao có thể đấu lại đám tặc phỉ hung hãn kia cơ chứ?" Độc Cô Hoài cười nói.
Cô gái mở miệng, nhưng không nói được nên lời.
Lúc này, ngay cả cô ta cũng không khỏi tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814487/chuong-3710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.