Người phụ nữ cũng có chút y thuật, nhưng so với Lâm Chính thì còn kém xa.
Người như vậy, sao Lâm Chính có thể dùng được đây? Mọi người đều không thể hiểu nổi.
"Đã lỡ rất nhiều thời gian rồi, chúng ta đi thôi”, Lâm Chính nghiêng đầu nói.
"Được... được..." "Chúng ta mau chóng lên đường thôi".
Mọi người định thần lại, vội vã đáp lời. Tâm trạng họ phức tạp, hồi lâu sau không nói năng gì.
Một đoàn người đi trước dẫn đường.
Cô gái áo đỏ lúc này vẫn còn đang bỏ chạy về phía quân đội của Độc Cô thế gia.
Cô ta vận khí công, thờ phì phò, mặt trắng bệch ra, một giây cũng không dám ngừng nghỉ.
Cứ chạy như vậy gần mười phút mới nhìn thấy đoàn quân của Độc Gô thế gia.
"Cô Ba, cô sao vậy?"
Người của Độc Cô thế gia nhìn thấy cô gái mồ hôi đầm đìa thì không khỏi kinh ngạc.
Nhưng cô gái không trả lời mà trực tiếp vọt tới bên cạnh xe ngựa.
"Anh Hail Anh cả đâu?" Cô gái kêu lên gấp gáp. "Tam muội, em không sao chứ?"
Độc Gô Hoài vội vàng vén màn, sốt săng nhìn em gái. Thấy em gái mình bộ dạng như vậy thì ánh mắt nghiêm trọng, hỏi: "Em gái, có chuyện gì xảy ra vậy? Em không sao chứ?"
"Anh Hai, em không sao, có điều em đã nhìn thấy một chuyện dị thường! Anh cả đâu? Mau kêu anh ấy dẫn các gia chủ đi tiêu diệt người của Thanh Huyền Tông! Nhanh lên!", cô gái lo lắng nói.
Khi cô ta vừa dứt lời, Độc Cô Hoài sắc mặt đột nhiên biến đổi.
"Tam muội, chuyện gì xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814486/chuong-3709.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.