'Tê Thuỷ Tâm chăm chú nhìn thần hoa Côn Bằng, đôi mắt không hề rời khỏi bông hoa như thể đang quan sát gì đó.
"Nếu so với cô ấy thì y thuật của cô ở mức nào?", Lâm Chính nhìn Tê Thuỷ Tâm rồi hỏi Ái Nhiễm.
"Thứ tôi tu luyện là y thuật để giết người, chưa từng tự đem mình so với cô ấy. Nhưng nếu có thể được phong là một trong bảy thiên tài thì chắc chắn cả thiên phú và tài năng của cô ấy đều là tuyệt thế! Tôi không dám so sánh như vậy", Ái Nhiễm lắc đầu.
"Cô thật khiêm tốn, Ái Nhiễm. Mặc dù cô lớn hơn cô ấy, nhưng cô chỉ mới ngoài hai mươi. Cô còn rất trẻ, nhưng y thuật của cô đã rất thành thạo. Tu luyện đến trình độ đó không dễ dàng. Ngay cả khi cô không nằm trong top bảy thiên tài của vực Diệt Vong, tôi vẫn cảm thấy cô rất giỏi" Lâm Chính cười nói.
Ái Nhiễm nghe vậy thì tò mò nhìn Lâm Chính: "Anh chưa từng chứng kiến y thuật của tôi, làm sao anh biết y thuật của tôi không tệ?”
"Tôi muốn nhìn rõ một người y thuật có tốt hay không, không cần đối phương trực tiếp ra tay. Chỉ cần quan sát đặc điểm của đối phương là tôi có thể biết được" Lâm Chính cười nói.
"Thật sao? Xem ra tôi đánh giá thấp anh rồi" Ái Nhiễm khẽ gật đầu, cũng không nhiều lời nữa.
Lúc này, Tê Dương đi tới bên cạnh một người đàn ông trung niên, nhỏ giọng nói vài câu.
Người đàn ông trung niên lập tức liếc nhìn Lâm Chính và Ái Nhiễm rồi đi về phía họ.
“Hân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814403/chuong-3626.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.