Edit: Ryal
Lương Hiệt thấy rõ đau đầu.
Từ nhỏ hắn đã lớn lên cùng Kha Địch, cha mẹ hắn cũng coi Kha Địch như con cái trong nhà. Mấy năm nay cậu ta làm việc ở nước ngoài, lần trước đi khám thì lòi ra một cái bệnh con con cần tiểu phẫu, mức độ nghiêm trọng có lẽ tương đương với phẫu thuật đau ruột thừa.
Nhưng Kha Địch ấy à, phải gọi điện cho Lương Hiệt khóc gào cho đã như thể mình sắp không còn sống được bao lâu nữa, một hai đòi về nước tổ chức sinh nhật.
Dĩ nhiên Lương Hiệt kệ xác cậu ta rồi, thích khóc thì khóc đi, cũng chẳng chết được.
Thực ra khi còn nhỏ Lương Hiệt rất cưng chiều Kha Địch, nhưng hắn không chịu nổi việc cậu ta cứ quậy – nửa đêm vừa công tác về nhà đã thấy một tên đàn ông trần truồng nâng mông trước mặt mình, ai mà chịu được.
Cho nên mấy năm nay Lương Hiệt không thèm tiếp xúc với cậu ta, mà chủ yếu là do bên cạnh hắn có một người.
Tuy người ấy chẳng phải kẻ mà hắn nhớ nhung đương lúc tỉnh giấc giữa đêm khuya, nhưng rất giống. Giống tới mức nào? Khi người ấy nở nụ cười, ánh mắt giống hệt cậu bé hai mươi năm về trước.
Họ lên giường ngay từ lần đầu gặp mặt, chẳng hề thận trọng chút nào, nhưng những nhung nhớ vấn vương bao năm cuối cùng cũng tuôn trào đêm hôm ấy đem lại cảm giác vô cùng sung sướng.
Sau này Lương Hiệt biết trong lòng người ấy cũng có kẻ khác, y giống hắn, hai người cùng uống sau nên mới nhận nhầm.
Sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chon-xua/238973/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.