Nàng không tốn chút sức lực nào để bổ củi, động tác nhanh nhẹn, mạnh mẽ. Lâu Tình Vũ buột miệng nói: "Cô nương thật sự..."
Hoàng Liên nhìn hắn.
Đôi tai hắn lập tức nóng bừng, nhưng hắn vẫn nhìn thẳng vào mắt nàng, nói ra suy nghĩ trong lòng: "Cô nương thật xinh đẹp."
Hoàng Liên ngẩn người, sờ mũi cười: "Ha, ngoài phụ thân ta ra, đây là lần đầu có nam tử khen ta xinh đẹp."
Lâu Tình Vũ ngạc nhiên: "Sao có thể? Chẳng lẽ họ chưa từng thấy dáng vẻ dũng mãnh của cô khi chẻ củi và làm thịt gà sao?"
Nếu không, sao có thể không bị nàng chinh phục? Nàng cầm d.a.o làm thịt gà nhanh như vậy, tay chẻ củi mạnh mẽ như thế, quả là... Lâu Tình Vũ nghĩ đến bàn tay yếu ớt của mình, bỗng thấy hơi chán nản: "Không như ta, thân là nam tử mà lại..."
Hắn lén liếc nhìn Hoàng Liên, giọng càng lúc càng trầm, có phần tội nghiệp: "Người ta bảo ta nam chẳng ra nam, nữ chẳng ra nữ."
Câu nói này Lâu Tình Vũ đã nghe quen tai từ lâu, nhưng hắn vẫn cảm thấy nếu nói với Hoàng Liên, nàng sẽ động lòng mà thương cảm cho hắn.
Hoàng Liên bọc con gà trong lá sen, nghe vậy liếc nhìn hắn, suy nghĩ một chút rồi nói: "Từ nhỏ đến lớn, lúc nào cũng có người nói ta thô kệch hơn cả nam nhân, là một kẻ giả dạng nữ nhân.”
"Nhưng cho dù họ nói nhiều đến đâu, cũng chẳng thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-cam-an-hoang-lien/3679686/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.