Bác Văn Quân chống tay đứng dậy, rút kinh nghiệm từ lần trước, hắn biết bản thân sẽ không thể nào đánh được đến tên này khi con gấu khổng lồ kia vẫn còn đứng ở đó, hắn đứng yên một chỗ nhìn y bằng ánh mắt phẫn nộ. 
"Cút đi, trước khi tôi có thể giết chết cậu." 
Nó nghe vậy thì chợt bật cười, nhìn hắn nói bằng giọng điệu ngả ngớn vô cùng. 
"Ồ, tôi sẽ rất mong chờ vào nó." 
Lời cũng đã truyền xong, nó không tiếp tục nán lại nữa mà quay bước rời khỏi đây. Thế nhưng bước đi lúc này lại có chút loạng choạng, chỉ vừa mới ra khỏi lớp đi được vài bước liền ngất xỉu. 
Những người trong lớp vừa rồi đều nhìn ra được nó có bao nhiêu phần khủng bố, thấy nó ngất đi như vậy thì cũng chỉ ngó lơ không có ý định quan tâm đến. 
Thương Duẫn thấy vậy không nhịn được muốn đi đến giúp đỡ, nhưng chưa kịp đi đã bị Bác Văn Quân nắm tay kéo lại, không cho đi. 
Biết rõ hắn cùng nó kết thù với nhau, thế nhưng cậu vẫn không nhịn được muốn giúp. 
Cậu gấp gáp chỉ tay về phía nó nói: "Cậu ta..." 
Hắn bỗng cắt ngang lời cậu: "Cậu cứ đứng đây quan sát trước đi đã." 
Thương Duẫn nghe hắn nói vậy thì lập tức nhìn ra phía cửa ra vào - nơi nó đang nằm ngất ở đấy. Con gấu bông khổng lồ chẳng biết đã thu nhỏ lại từ bao giờ, ngang nhiên đi trên hành lang lớp học mà rời đi. 
Trong đầu Thương Duẫn bắt đầu hiện lên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ban-dong-hanh-am-duong/2722506/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.