Cũng không rõ là đang ở nơi nào, người đàn ông lạ mặt mở cửa, chống gậy bước ra từ căn phòng tối.
Xung quanh đây đâu đâu cũng đều có người canh gác, vừa nhìn thấy gã bước ra họ liền cuối đầu chào hỏi.
Người thiếu niên trẻ khoác trên người bộ đồ quản gia chỉnh tề, có thể nói là quản gia trẻ tuổi nhất từ trước đến giờ.
Cậu ta tiến lại gần phía người đàn ông đang đứng, cung kính gọi một tiếng: "Nhị gia."
"Thật ra người... à mà thôi, dù sao có nói bao nhiêu lần đối với ngươi cũng chỉ như gió thoảng qua tai mà thôi." Sau đó ông lại nói: "Nhãi ranh kia cũng đã sắp hai mươi, anh trai ta vẫn chưa có ý định gọi nó về sao?"
Cậu ta lắc đầu nói: "Tôi đã nhiều lần gửi thư đến chỗ Đại gia, thế nhưng đến giờ vẫn chưa có phản hồi nào đến từ ngài ấy."
Người đàn ông ha hả hai tiếng, tiếp tục chống gậy đi về phía trước.
Ông biết ngay là sẽ như vậy mà, sống trong một gia tộc xem trọng thực lực, ấy vậy mà anh trai ông lại sinh ra một đứa con trai vô dụng như vậy, đến cả mắt âm dương còn không thể khai mở.
Đáng lẽ ra, ngay từ lúc phát hiện ra điều này, ông phải đứng ra thay mặt anh trai mình giết chết nó mới đúng. Sự hiện diện của hắn, chính là nổi ô nhục lớn nhất của gia tộc họ Bác.
"Trực tiếp cho người đến trường Sa Mạn gọi tên vô dụng đó về đây."
Dù sao thì gia tộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ban-dong-hanh-am-duong/2722507/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.