"Phải rồi, sắp tới khối A của chúng ta sẽ bắt đầu đi làm nhiệm vụ. Em đã có bạn đồng hành chưa?"
Thương Duẫn gật đầu đáp: "Có rồi ạ." Đúng thật là cậu không ưa gì Bác Văn Quân, nhưng dù sao cũng đã cùng nhau làm chung một nhiệm vụ, hẳn là cũng có thể xem nhau như một bạn đồng hành đúng nghĩa nhỉ?
Nét mặt Dĩnh An bỗng chốc hiện lên vài tia tiếc nuối.
"Vậy thì đành thôi vậy, vốn dĩ muốn rủ em ghép cặp làm bạn đồng hành với anh."
Cậu nhìn anh cười một cách gượng gạo: "Đúng là tiếc thật."
Nhưng cậu lại đột nhiên nhớ ra Bác Văn Quân còn phải trở về nhà, bản thân sắp tới cũng sẽ vì điều này mà phải làm nhiệm vụ một mình.
Đầu bỗng nảy lên một ý nghĩ, hay là cậu thử mời anh làm bạn đồng hành tạm thời của mình nhỉ?
Dù sao thời gian tới hắn cũng không có mặt ở trường, cậu cũng chẳng rõ đến bao giờ hắn mới quay trở lại đây để tiếp tục làm nhiệm vụ cùng mình nữa.
"Nhưng mà sắp tới bạn đồng hành của em phải trở về nhà một chuyến, trong thời gian này, anh có thể trở thành bạn đồng hành của em hay không?"
Lúc nói ra câu này, Thương Duẫn không khỏi cảm thấy ngượng miệng, lời nói cậu vừa nói ra nghe chẳng khác gì đang xem anh làm người dự bị cho hắn cả.
Sợ rằng anh sẽ cảm thấy khó chịu vì lời đề nghị của mình, cậu nhanh chóng bồi thêm một câu.
"Nếu anh không muốn làm cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ban-dong-hanh-am-duong/2722505/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.