*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thôn Hắc Thủy, Liễu Âm.
Rặng núi ngăn chặn ánh sáng mặt trời, trong thôn có kẻ nào đó phơi mấy tấm da người, không còn chảy ra một giọt máu nào như những khối thịt heo ướp muối lâu năm.
Nhưng ngay sau đó, vật nhuyễn thể màu đen chui vào tấm da, lớp da nở ra như dính nước, thi trành lột xác hóa người.
Thôn làng vắng tanh lại trở nên sôi nổi.
"Đội trưởng, đằng kia..."
Người đàn ông trẻ tuổi mặc đồ rằn ri nhìn qua ống nhòm quân dụng với vẻ kinh hãi, lồng ngực cậu ta không ngừng rỉ máu tươi, quân phục cũng nhuốm máu sậm màu.
"Đừng bộp chộp." Người đàn ông được cậu ta gọi là đội trưởng khẽ nhắc.
Một tháng trước, họ mất liên lạc với thế giới bên ngoài sau khi đến núi Âm làm nhiệm vụ, trực giác mách bảo nơi này không ổn, anh ta bèn dẫn đội ra ngoài.
Thế nhưng bất kể đi về hướng nào thì họ cũng đều vòng trở về nơi cũ, trong quãng thời gian ấy, họ đã bị thi trành tấn công mấy lần, một đội mười hai người nay chỉ còn hai người sống sót.
Đúng lúc này, một chiếc xe du lịch đủ màu xuất hiện từ phía quốc lộ Bàn Sơn và đỗ trước cổng thôn.
"Đến nơi rồi." Lý Trạch mở cửa xe.
Tạ Kiều bước xuống.
Không khác với hình ảnh trên mạng, thôn Hắc Thủy tọa lạc lại vị trí sâu nhất núi Âm, khoảng trời tren thôn bị rừng cây xung quanh che khuất.
Chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-2d-ong-trum-nuoi-ba-nam-chay-roi/1151020/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.