*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Rốt cuộc là thừa nhận cỏ Timothy ngon hay là... cậu ngon nhỉ?
Gò má Tạ Kiều ửng đỏ, cậu cảm thấy nhiệt độ trong xe được hâm nóng dần lên, để đến độ thở thôi cũng thấy nhọc nhằn, âm thanh phóng đại trong không gian bí bách làm cậu nghe rõ tiếng đập trái tim mình.
"Em phải quay phim rồi".
Cậu thốt lên với giọng chớm run rẩy, thế rồi vội vã ngồi thẳng người dậy, chỉnh trang áo quần ngay ngắn và xuống xe, chẳng qua gò má ửng đỏ kia vẫn phải đợi nguôi ngoai rất lâu mới chịu phai tàn.
Khi cậu trở lại phim trường, An Chi Nhược đã rời đi.
Do đột nhiên thiếu người nên lịch trình lại bị thay đổi lần nữa, cậu xong muộn hơn giờ đã định hai giờ.
Xe của Ngu tiên sinh vẫn luôn ở ngoài đó.
Màn đêm đã rủ, khoang xe hắt ra ngoài ánh đèn ấm áp, cậu chạy đến bên xe bằng những bước chân hấp tấp.
Cửa xe mở ra.
Cậu vừa lên xe vừa thở hổn hển, sau khi thắt đai an toàn cậu ngại ngùng nói: "Em tan muộn hơn giờ đã định, để anh chờ lâu quá".
Ngu Hàn Sinh vẫn luôn nhìn cậu chăm chú: "Không lâu".
Dù không lấy làm lạ với câu trả lời của Ngu tiên sinh, nhưng Tạ Kiều vẫn cảm thấy ấm áp trong lòng, cậu bèn tựa vào vai hắn.
Ngu Hàn Sinh cụp mắt, im lặng không cử động, giúp Tạ Kiều được ngồi thư thái.
Chiếc xe bắt đầu lăn bánh.
Tạ Kiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-2d-ong-trum-nuoi-ba-nam-chay-roi/1151019/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.