Trong cơn mơ màng Tạ Kiều cảm giác có một bé rắn lạnh buốt mò lên lồng ngực cậu, thân rắn không hề trơn tru mà chằng chịt đầy những sẹo.
Thật giống với con rắn chín đầu bé xiu lần trước.
Nhưng lần này chỉ còn lại một cái đầu.
Có lẽ là vô vàn đau đớn.
Cậu nhẹ nhàng xoa đầu bé rắn.
Con ngươi đen nhánh của bé rắn mở to, bé rắn có vẻ kháng cự lại sự vuốt ve của cậu, nhưng đuôi rắn lại cuộn tròn, áp gần vị trí trái tim cậu thêm chút nữa, cơ thể nó tản ra làn hơi lạnh giá.
*
Khi tỉnh lại Tạ Kiều phát hiện mình nằm trên giường trong phòng ngủ, giấc ngủ quá dài kéo theo cảm giác mê man, như có thứ gì phá kén chui ra.
Sách sưu tầm lơ lửng giữa không trung.
Ngoài bìa hiện lên dòng chữ ngay ngắn.
- --- mở khóa chức năng phán quyết.
"Phán quyết là sao?"
Tạ Kiều ngờ vực hỏi.
- ---- là mượn sức mạnh của sinh vật trong sách sưu tầm, hấp thu càng nhiều sương xám thì mượn được càng nhiều lần sức mạnh.
73 000/10 000.
Cậu nhìn giá trị con số mà bàng hoàng.
Giá trị hơn một trăm con thi trành cấp tráng miệng đem lại quả là rất lớn, chẳng trách sách sưu tầm ngủ say mất một ngày một đêm, mà cậu cũng ngủ thẳng đến giờ này mới dậy.
Tạ Kiều đóng sách, đang định rời giường thì điện thoại vang lên.
- ---- là Phương Hòa gọi tới.
Cậu nhấc máy.
"Kiều Kiều em ổn chứ, anh gọi điện mãi không được, phim này không quay thì quay phim khác, nhất định không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-2d-ong-trum-nuoi-ba-nam-chay-roi/1151012/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.