Vị kem ngọt ngào ngập tràn trên đầu lưỡi Tạ Kiều, trái tim nảy rộ lên trong lồng ngực cậu, giống như muốn phá lồng ngực thoát ra mà không thể khống chế.
Tạ Kiều đỏ mặt nhìn sang chỗ khác: "Hết, hết rồi."
Ngu Hàn Sinh vẫn nhìn cậu.
Tạ Kiều xoay người một cách giấu đầu hở đuôi: "Em thay đồ đã nhé."
Ngu Hàn Sinh nhìn theo bóng lưng Tạ Kiều với nét mặt không ai hiểu thấu.
Sau khi trở về phòng ngủ, Tạ Kiều tắm xong và thay bộ đồ khác.
Cậu không bật đèn, sách sưu tầm lại lâm vào giấc ngủ, còn cậu thì chỉ ngồi một mình trên ghế.
Bóng tối vô biên tròng lên thân thể cậu, cậu hết nắm rồi lại buông tay, để rồi cuối cùng vẫn siết chặt bàn tay rồi đi tới trước phòng Arcus.
Arcus không ở trong phòng mà đang tranh đoạt điều khiển với Ni Ni ngoài phòng khách.
Bé yêu tinh ôm cứng điều khiển nhưng thất bại ngã bịch xuống tấm thảm dày, thấy Tạ Kiều nó lao vù tới mách lẻo: "Arcus mắng em."
"Anh ấy mắng gì em thế?" Tạ Kiều chìa tay đỡ được Ni Ni.
"Hắn mắng em là đồ trọc."
Tạ Kiều nhìn cái đầu trụi lủi của Ni Ni:... Hình như nói vậy cũng đúng.
Tuy nhiên cậu vẫn cho Ni Ni một túi bò khô an ủi, yêu tinh trọc đầu lập tức ăn ngấu nghiến, quên sạch chuyện Arcus cướp điều khiển của mình.
Tạ Kiều đặt Ni Ni xuống ghế rồi cũng cho Arcus một túi bò khô: "Vết thương thế nào rồi?"
Arcus lập tức thu chặt cặp cánh hơi dập nát, ngạo nghễ nói: "Loài sinh vật cấp thấp như thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-2d-ong-trum-nuoi-ba-nam-chay-roi/1151013/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.