̣ng nở hoa sen
Nghe đến việc cắt đất là đụng đến dây thần kinh mẫn cảm của đại thần và vua trung Hoa, tất cả giẫy nảy lên. Rì rầm, xì xào âm thanh loạn bất tao, khắp cả triều đường đang chỉ chích Nguyên Hãn dụng tâm bất lương. Đến cả Thuận Thiên đế cũng động nộ mà vỗ tay ngai.
- Nguyên Hãn, Trẫm được ngươi nhiều lần giúp đỡ nhưng ngươi dụng tâm bất lương khuyên trẫm cắt đất tổ tông thành hôn quân ô anh muôn đời. Ngươi cho Trẫm một câu trả lời, nếu không kể cả e ngại quân đội hùng mạnh của ngươi thì trẫm cũng quyết cho ngươi bảy bước nhuốm máu mà đi.
- Ha ha ha... nhuốm máu mà đi? Chưa nói giờ đây không ai cản được ta, cho dù có cản được ta thì sao. Ba vạn đại quân của ta ăn chay mà lớn... ta chỉ luận sự mà thôi. Nam Minh muốn đổi một vùng nhỏ cằn cỗi để chiếm vài châu lớn màu mỡ hay không là chuyện các ngươi ta không quản. Nhắc cho nhạc phụ đại nhân nhớ, nếu thua chúng thần Nam Minh cùng lắm là bị quý tộc chèn ép thôi, sống thì vẫn sống. Còn Thuận Thiên đế ngài thì.... ha ha ha.
Nguyên Hãn cuồng tiếu giữa triều Nam Minh, giờ đây cả cái triều đại diện tích một nửa trung Hoa to lớn này mới nhìn rõ, tên Vương gia này là tiếu diện hổ chính cống.
- Ngươi càn rỡ lớn mật.... bắt lấy nghịch đồ.... to gan.... tâm khả tru.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-le-so-nam-viet-hai-quoc/1840523/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.