Cả triều lúc này không phải giả vờ gật gừ để tránh nạn binh đao với vị Phò Mã gia này, mà đúng là gật gù suy nghĩ, thật ra những gì Nguyên Hãn nói đều không sai, có cái dám nhìn thẳng vào không thôi. Mà sau khi Chu Nguyên Chương lật đổ được Nguyên Mông thì lãnh thổ nhà Minh chỉ còn lại 6 phần so với thời Nguyên Mông. Các vùng như Tây Khang, Thanh Hải, Tây Tạng, Tân Cương thoát ly hết rồi nay nếu nhường ra Quảng Tây vừa cứng vừa thối toàn dân Oa khó bảo... sau đó yêu cầu đại việt thu hồi cho mình gấp đôi à không gấp 3, 4 lần điện tích Quảng Tây thì sao. chỉ tính riêng Tây Khang và và Thanh Hải diện tích gấp 5 lâng Quảng Tây có thừa nhất là Tây Khang màu mỡ dân tình dễ bảo mấy đời theo Hán tộc rồi. Đây là vụ mua bán có lời a.
Triều đình bàn bạc tung hoành ngay trước mặt Nguyên Hãn mở công phu sư tử Ngoạm yêu cầu Đai Việt thu hồi Tây Khang, Thanh Hải, Tây Tạng, Tân Cương diện tích gấp 10 lần Quảng Tây có thừa. Nguyên Hãn cười cười mà đạo:
- Ta không rảnh ở đây làm trọng tài có cưa trả giá cho các ngươi, chậm một ngày Nguyễn Súy nguy một ngày, thế nên ta suất phát luôn đi Hà Nam. Còn chuyện đại Việt xuất binh thì dựa cả vào các ngài tự bàn bạn với đại Vệt rồi. Nay Bộ Trưởng Bộ ngoại giao Đại Việt và thủ tướng của họ đang chờ tại Nam Việt quốc mừng lễ cưới của ta. Các ngươi theo thuyền đi Nam Việt bàn bạc thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-le-so-nam-viet-hai-quoc/1840524/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.