̣ng là giá cả.
Quay lại với triều hội của Nam Minh triều, khi tất cả hoàn hồn sau câu nói của Nguyên Hãn thì họ bỗng hiểu ra đây không phải lúc suy xét xem Nguyên Hãn như thế nào mà là vấn đề hiện giờ có cách nào giải quyết không, hay là ôm nhau cả lũ đi liếm chân Vĩnh Lạc đế. Thuận Thiên đế cau mày vấn Nguyên Hãn:
- Hiền tế có cách gì giải quyết nan đề thì hãy nói thẳng ra cho Trẫm cùng chúng thần cùng suy ngẫm.
Nguyên Hãn quét mắt nhìn mọt lượt rồi cười cười mà đạo: " Chuyện này nói lớn thì rất lớn nhưng nói nhỏ thì nhỏ đến độ không cần nói đến, quan trọng là cái giá mà Nam Minh có thể bỏ ra hay không thôi.
Tất cả triều đình nhà Minh giờ mới bừng tỉnh, nhắc tới tiền rồi. Cả cái triều đình này phân nửa là dân buôn lậu có ai lạ gì vị Quân vương này đâu, tính con buôn rất nặng, không bao giờ chịu thiệt. Muốn vị này ra tay phải chảy máu rồi, nhưng thà chảy máu còn hơn bị tàn sát hoặc bị chèn ép bởi qúy tộc phương Bắc nếu giờ đây đầu hàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-le-so-nam-viet-hai-quoc/1840522/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.