🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Ban đêm, ánh đèn m.ô.n.g lung mị hoặc.

 

Trong phòng riêng của hội sở, tôi và Lục Vân Điền hôn một đường từ cửa cho đến tận giường.

 

Cảm xúc mãnh liệt như kéo người ta trầm luân vài đó.

 

Nụ hôn cuồng nhiệt, những cú “va chạm" bá đạo…

 

Không bao lâu sau, hai chúng tôi thở hổn hển.

 

Rất nhanh, sự tình ngày càng đi xa.

 

Về phương diện kĩ thuật của Lục Vân Điền thì khỏi phải hoài nghi, thuộc loại tuyệt hảo.

 

Hơn nữa từ trước đến nay, trong loại chuyện này, hắn đều rất kiên nhẫn với tôi, đa số thời điểm đều là tôi hưởng thụ.

 

Thẳng thắn mà nói, đôi khi tôi cũng cảm thấy rất kì lạ, vì sao ngay cả một người đàn ông như Lục Vân Điền mà Tôn Kiêu Kiêu lại thấy chướng mắt, bất luận là diện mạo, gia thế hay kĩ thuật trên giường, có thể nói hắn chính là “không phải dạng vừa đâu.”

 

“Đang nghĩ gì?” Lục Vân Điền thừa lúc tôi không chú ý, cố ý “phát lực".

 

Tôi kêu lên một tiếng đau đớn, cong khoé môi lên, cười nói: “Đương nhiên là nhớ anh, bằng không thì là ai chứ.”

 

Nụ hôn của hắn đi lên, khẽ cắn vành tai tôi, “Không được thất thần.”

 

 

 

Sau khi “giải quyết” xong, hai chúng tôi đã mệt đến không còn sức.

 

Lục công tử dựa vào gối, khó có dịp ôm tôi vào trong ngực, không nói gì.

 

Tôi nhớ tới ảnh chụp hôm đó Lý Vi Nhiên gửi cho tôi.

 

Bạn gái cũ của Lục Vân Điền đã từ nước ngoài trở về, hai người bọn họ cũng đã gặp nhau.

 

Trong lòng tôi không khỏi ngẫm nghĩ, khi nào thì hắn ngả bài với tôi.

 

Dù sao chính chủ cũng đã trở lại, thế thân tôi đây sao dám mặt dày ở lại bên cạnh kim chủ chứ.

 

Cả ngày tôi nơm nớp lo sợ, sợ ngày nào đó bị chính cung mắng mỏ, cảm giác này thật khổ sở.

 

Đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên.

 

Là của Lục Vân Điền.

 

Tôi liếc mắt nhìn, quả nhiên màn hình hiển thị hai chữ “Kiêu Kiêu.”

 

Lục Vân Điền lập tức buông tôi ra, cầm điện thoại bước xuống giường, đi vào phòng tắm.

 

Trong nháy mắt hắn cầm điện thoại kia, tôi thấy cả người hắn, từ khí chất đến mặt mày cũng trở nên ôn nhu vô cùng.

 

“Kiêu Kiêu, sao thế?”

 

Từ trong phòng tắm đi ra, Lục Vân Điền bắt đầu mặc quần áo.

 

Tôi không hề cảm thấy ngoài ý muốn, chạy ù vào phòng tắm lấy một chiếc khăn quấn lấy cơ thể, chuẩn bị tắm rửa dọn giường rồi trở về.

 

“Anh có việc cần đi, lát nữa chú Vương đến đón em.” Hắn nói với tôi.

 

“Không cần đâu, em tự bắt xe về là được.” Tôi nhanh nhảu từ chối.



 

Việc nhỏ như vậy, không cần làm phiền đến lái xe chuyên trách của hắn, dù sao ở hội sở bắt xe cũng tiện.

 

Lục Vân Điền suy nghĩ một chút, gật đầu, “Được, em cẩn thận chút.”

 

Nửa tháng tiếp theo, Lục Vân Điền không liên hệ với tôi.

 

Tới gần ngày tốt nghiệp, tôi cũng bận tìm việc, rải CV, phỏng vấn…

 

Không bao lâu sau, tôi nhận được một thông báo phỏng vấn của một công ty thiết kế đồ gia dụng.

 

Tất cả tiến triển đều thuận lợi, tôi đã trở thành người của xã hội, bắt đầu cuộc sống văn phòng sáng chín giờ đi chiều năm giờ về.

 

Thứ Bảy, Lý Vi Nhiên hẹn tôi đến Youa Plaza đi dạo.

 

Hai cô gái lượn lờ ở trung tâm thương mại cả một buổi chiều, khi đi qua một cửa hàng bán trang phục nam giới, chúng tôi không hẹn mà cùng bước vào.

 

Tôi nhớ rõ Lục Vân Điền dường như thích mặc áo sơ mi thương hiệu này, vì thế muốn chọn hai chiếc để lấy lòng kim chủ.

 

“Gần đây cậu với Lục Vân Điền thế nào?” Lý Vi Nhiên vừa xem quần áo vừa hỏi tôi.

 

“Cứ như vậy thôi.”

 

Cô ấy dường như muốn nói rồi lại thôi.

 

Tôi chủ động hỏi: “Sao vậy, có chuyện gì không?”

 

Cô ấy đến gần tôi, nhỏ giọng nói, “Ngày hôm qua tớ đã thay cậu hỏi Chu Nhược Bạch, hóa ra cô gái tối đó ở bên cạnh Lục Vân Điền chính là mối tình đầu của anh ta, gần đây mới từ nước ngoài trở về, tên là Tôn Kiêu Kiêu. Chuyện này bọn Chu Nhược Bạch đều biết.”

 

Chu Nhược Bạch chính là bạn trai cô ấy.

 

Tôi không khỏi cười cười, “Tớ còn tưởng có gì mà cậu phải thần thần bí bí, chuyện này tớ đã biết rồi.”

 

“Cậu biết Tôn Kiêu Kiêu?” Cô ấy kinh ngạc nhìn tôi.

 

“Tất nhiên, ánh trăng sáng của Lục Vân Điền.”

 

Đại khái là thấy thái độ của tôi vô cùng thanh thản thoải mái, cô ấy có chút không hiểu, “Vậy thời gian tới cậu tính làm sao?”

 

“Cài gì làm sao?”

 

“Cậu không sợ hai người họ tro tàn bùng cháy sao? Tớ nghe Chu Nhược Bạch nói, lần này Tôn Kiều Kiều trở về, dường như bằng bất cứ giá nào cũng phải tái hợp lại với Lục Vân Điền.”

 

“Quay lại thì quay lại, bọn họ nhất định quay lại thì tớ có biện pháp gì.”

 

Lý Vi Nhiên dường như không biết nói gì, lắc đầu, “Tớ còn nghĩ cậu thật lòng thích Lục Vân Điền cơ, hoá ra cũng chỉ như vậy.”

 

Thích Lục Vân Điền sao, chắc là có một chút đi.

 

Nhưng cũng chỉ là một chút mà thôi.

 

Tôi vô cùng rõ ràng khoảng cách giữa chúng tôi, nói là một trời một vực cũng không quá.

 

Mặc dù Tôn Kiêu Kiêu có thể không quay lại với Lục Vân Điền, đời này tôi cũng tuyệt đối không có cơ hội trở thành Lục phu nhân, hắn đã thú nhận không có khả năng kết hôn với tôi.

 

Lục thị là một doanh nghiệp lớn, có biết bao thiên kim nhà giàu có hoặc quý tộc danh viện xếp hàng chờ gả cho Lục Vân Điền.

 

Sau khi chọn được áo sơ mi, tôi đang chuẩn bị nhờ nhân viên gói lại, đột nhiên nhìn thấy một hình bóng quen thuộc.

 



Nhắc Tào Tháo là Tào Tháo tới luôn.

 

Không ngờ tôi lại gặp được Lục Vân Điền ở đây.

 

Hắn cũng không phải chỉ có một mình, bên cạnh còn có một cô gái xinh đẹp động lòng người, cử chỉ của hai người vô cùng thân mật.

 

Đây là lần đầu tiên tôi tận mắt nhìn thấy Tôn Kiêu Kiêu.

 

Tuy vẫn biết rằng ánh mắt của Lục Vân Điền từ trước đến nay vốn tốt, có thể trở thành ánh trăng sáng của hắn, hơn nữa còn khiến hắn tâm tâm niệm niệm nhiều năm như vậy, cô gái kia nhất định không tầm thường.

 

Nhưng tôi không đoán được cô ta sẽ xinh đẹp như vậy, hoàn toàn có thể đi thi hoa hậu.

 

Dáng người cũng rất đẹp, n.g.ự.c tấn công, m.ô.n.g phòng thủ, dáng đi nhẹ nhàng uyển chuyển như đang catwalk.

 

Kì lạ thật, sao lúc trước Lục Vân Điền lại tìm tôi làm thế thân của cô ta? Quả là đề cao tôi quá rồi.

 

Mắt thấy hai người sẽ đi vào trong cửa hàng, dưới tình thế cấp bách, tôi không biết phải làm sao.

 

Lý Vi Nhiên hiển nhiên cũng chú ý tới hai người kia, nhất thời kinh ngạc.

 

Muốn trốn đi đã không còn kịp nữa rồi, huống gì trong cửa hàng ngoài phòng thử đồ ra cũng không có chỗ nào có thể trốn nữa, tôi chỉ có thể đứng im tại chỗ.

 

Lục Vân Điền nhanh chóng nhìn thấy tôi, chỉ ngây người một chút đã khôi phục dáng vẻ tự nhiên, lập tức quay đầu dịu dàng trả lời Tôn Kiêu Kiêu.

 

Không biết hắn nói gì, cô gái cười vô cùng ngọt ngào.

 

Quả nhiên là tác động của chân ái.

 

Tôi ở bên Lục Vân Điền hai năm, kể cả những lúc chúng tôi hôn môi cùng triền miên không ngớt, cũng chưa từng thấy dáng vẻ nhu tình như nước này của hắn.

 

Trong phút chốc, tôi thật ra có chút cảm khái.

 

Lý Vi Nhiên nhìn tôi, lại nhìn Lục Vân Điền.

 

Cô ấy giống như đang rối rắm chuyện không biết có nên chào hỏi đối phương hay không.

 

Tôi đang định nháy mắt với ý bảo cô ấy đừng làm ra hành động gì thiếu suy nghĩ, cô ấy đã đi trước một bước, mở miệng, “Lục công tử, trùng hợp vậy sao.”

 

Lục Vân Điền lạnh nhạt gật đầu, đáp lại: “Vừa khéo gặp.”

 

Tôn Kiêu Kiêu ở bên cạnh nghe thấy vậy, ngẩng đầu nhìn về phía hai chúng tôi, lại nhìn về người đàn ông rồi cười hỏi, “Vân Điền, là bạn của anh à?”

 

Lục Vân Điền giới thiệu: “Đây là bạn gái Nhược Bạch, Lý Vi Nhiên.”

 

Tôn Kiêu Kiêu giật mình, vẻ hào phóng lịch thiệp, “Hoá ra là bạn gái của Nhược Bạch. Rất vui được gặp, tôi là Tôn Kiều Kiều.”

 

Lý Vi Nhiên cười đáp lại: “Chào cô.”

 

Anh mắt Tôn Kiêu Kiêu rất nhanh lại chuyển đến người tôi: “Còn vị này là?”

 

Lần này, Lục Vân Điền không nói gì.

 

Không khí trầm mặc hai giây, Lý Vi Nhiên rất nhanh trả lời: “Đây là bạn thân tôi, Triển Nhan.”

 

Đối phương gật đầu, cũng mỉm cười với tôi.

 

Đây chính là người của lão đại, không thể đắc tội.

 

Tôi tận lực khiến cho nụ cười của mình vừa tự nhiên vừa lễ phép, khiêm tốn nói: “Xin chào.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.