[Mời trong vòng hai mươi giây chọn một trong những lựa chọn sau và hoàn thành trong bốn mươi giây.
1. Gào lên với Viên Duy: Viên Duy! (&^*&&^%&%^@!^$#$%)((%^#[email protected]#¥% anh!
2. Gào lên với Viên Duy: Anh chính là loại nghèo rớt mồng tơi, giả bộ cái gì?
3. Gào lên với Viên Duy: Cút đi! Đi rồi đừng quay lại nữa!
Vượt quá thời hạn, nhiệm vụ thất bại, phạt giật điện, 20, 19, 18...]
Tô Hữu Điềm sững người, trợn mắt, vừa há miệng ra, hệ thống đã chặn trước:
[Không được tru tréo! Không được khóc lóc om sòm! Còn kì kèo nữa sẽ giật điện!]
Cô ngậm miệng lại: "Sao không giết chết ta nữa?"
[Quen biết lâu vậy rồi, cho cô đi cửa sau, đừng có lâu la! 10, 9,...]
Tô Hữu Điềm hỏi: "Cái này khó quá, ta gào nho nhỏ thôi được không?"
[Không được! 8, 7...]
Tô Hữu Điềm cuống lên: "Vậy rốt cuộc nên chọn cái nào đây?"
Cái thứ nhất chửi bới hạ nhục người ta quá cô không nói nổi, quan trọng nhất là...nó quá dài.
Cái thứ hai, mắng Viên Duy là đồ nghèo kiết xác sao? Không nên không nên, hơi quá đáng thôi cô cũng không nói nổi.
[6, 5, 4,...]
Cái cuối cùng đi, cái cuối vừa đơn giản vừa dễ nhớ, lại phù hợp với sự đa sầu đa cảm của cô, đúng chuẩn kiểu nhỏ nhẹ yếu đuối giàu tình cảm của một cô gái nhỏ.
Tô Hữu Điềm gật đầu.
[3, 2,...]
"3! Ta chọn 3!"
[Đã chọn 3, mời kí chủ hoàn thành lựa chọn số 3 trong vòng bốn mươi giây. 40, 39...]
Tìm được đường sống trong chỗ chết một lần, Tô Hữu Điềm thở phào nhẹ nhõm, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-mi-nhe-nhe-thoi-duoc-khong/183882/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.