Hôm nay, Trịnh gia có vẻ náo nhiệt hơn ngày thường. Người hầu trong nhà chạy ra chạy vào quét dọn lau chùi. Đến một chi tiết nhỏ nhất cũng phải sạch bóng không được dính hạt bụi nào.  
" Bên này...mau dọn cho sạch sẽ!"  Giọng Trương Huyền huyên thuyên chỉ đạo người hầu.  
Trịnh Xuân Phương đang ở trong phòng, thợ trang điểm, thợ làm tóc cũng đã đến từ sáng sớm. Trịnh gia chỉ có một cô con gái nên từ chiếc áo mặc trên người cũng phải là hàng có một không hai. Thợ làm tóc, trang điểm cũng phải là chuyên gia nổi tiếng.  
Sau khi kiểm tra một vòng. Trương Huyền gật đầu hài lòng. Nhà cũng trang trí thêm hoa hồng. Mọi thứ trở nên đẹp đẽ không một chút sai sót. Bà ta rảo bước vào phòng con gái cưng của mình: 
" Con gái của ta hôm nay thật đẹp! Ai lấy được con là phúc 8 đời nhà họ!"  
Trương Huyền vuốt tóc con gái trìu mến bên tai. Đối bà ta trên đời này chỉ có con gái bà ta là nhất! Người khác không xứng! 
" Mẹ! Cảm ơn mẹ!"  
Trong ngần ấy năm nuôi con gái. Bà thật hãnh diện khi con gái bà ngoan ngoãn nghe lời và biết cảm ơn bà. Trương Huyền rơm rớm nước mắt. 
" Phu nhân! Bên họ nhà trai đã đến rồi ạ!", người hầu gấp gáp chạy vào thông báo cho Trương Huyền.  
" Bảo họ đợi đi! Còn nữa mau đi thông báo cho lão gia và thiếu gia!" Trương Huyền vừa chỉnh áo của Trịnh Xuân Phương vừa nói.  
" Thiếu gia sáng sớm đã ra ngoài rồi ạ!", cô người hầu ngập ngừng thông báo. Trương 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-em-yeu-em/739601/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.