Cuối cùng bão cũng tan. Thật không nỡ rời xa nơi này. Cũng không nỡ rời xa khoảng thời gian vui vẻ như vậy.  
Đứng ở bến tàu nhìn vào khu nghỉ dưỡng lần cuối. Dương Hy muốn nhìn thật kỹ những kỷ niệm tươi đẹp ở đây. Để sau này dù có chuyện gì xảy ra không vui đi chăng nữa cô vẫn có ký ức vui vẻ để nhớ về. 
Mắt Dương Hy rưng rưng nước. Tiểu Thất lấy tay quàng qua vai của Dương Hy mà an ủi: 
" Về thôi khi nào rảnh chúng ta lại đến đây chơi!"  
Dạ Phong thấy Dương Hy như vậy cũng không nỡ: 
" Tiểu Thất, em bán đảo này bao nhiêu tôi mua?", anh nghiên mặt nhìn sang phía Tiểu Thất.  
Tiểu Thất trề môi: " Không bán cho anh!"  
Dạ Phong cười quay sang xoa đầu Dương Hy.  
" Khi rảnh tôi dẫn em đến đây!"  
" Hứ! Không cần anh, tôi dẫn Dương Hy là được rồi!", Tiểu Thất vỗ ngực tự hào " Dương Hy muốn ra đây nói tớ một tiếng là được!"  
Cô vẫn đứng yên như vậy. Tiểu Thất đành nháy mắt ra hiệu cho Dạ Phong. Anh nhanh chóng vác cô lên vai mà bước về phía du thuyền. 
" Mau thả em xuống...anh mau thả em xuống. Em cắn anh luôn bây giờ!"  
"Tôi nhớ mình không có nuôi chó!" 
" XÍ!" 
Anh không những không thả Dương Hy xuống còn tiện tay vỗ vào mông cô vài cái.  
" Dương Hy có phải cơm nhà tôi ngon lắm không mà nuôi em béo thế này!"  
Không còn gì có thể nói nổi sự bá đạo của anh nên Dương Hy đành để mặc anh muốn làm gì thì làm.  
Trời 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-em-yeu-em/739600/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.