“Hahahaha”. Thằng Đính cười lớn, có chút sợ hãi khi nhìn vào đôi mắt đen, hắn chùn mắt xuống.
“Hay là anh em mình đi nhậu bữa đi, chứ dây vào đám con gái với tụi nhỏ thì phiền lắm”. Vũ Thịnh ra vẻ thõa thuận.
Thằng Đính trợn ngược mắt ngạc nhiên. “Mày nói đây là con gái sao? Hahahahaha.”.
Vũ Thịnh có chút thắc mắc. “Chẳng lẽ đực rựa?”.
“Hừ, chị Chảo vốn ai cũng biết đến với tài đánh nhau không ai bằng, đánh một lúc mười mấy thằng, đến một vết xước nhẹ còn chẳng thể làm hại chị đây, thì có chắc giới tính là con gái không?”. Hắn kiêu ngạo nhìn tên Vũ Thịnh rồi nhìn sang Bạch Quỳnh.
Vũ Thịnh có chút hoang mang. Vốn đã nghe Chảo rất nổi tiếng đánh nhau, nhưng không ngờ lại “huy hoàng” đến thế. Đột nhiên trong lòng dấy lên nỗi tò mò, chắc phải một lần chứng kiến cảnh đánh nhau của Chảo huyền thoại mới được. Cậu ta thôi nói, quay mặt đi chỗ khác.
“Tao nói rồi, tao không thích đánh nhau, chỉ là do bọn mày mà thôi”. Bạch Quỳnh buông lời không cảm xúc, bước chân tiến vào trong căn nhà tìm kiếm bọn nhỏ.
“Chặn nó lại”. Thằng Đính hét lên, gần hai mấy thằng đầu vàng đầu đỏ hùng hổ dàn thành một hàng. Một vài thằng không dám nhìn thẳng mắt Bạch Quỳnh.
Cô nhìn lần lượt từng thằng một, lên giọng trầm bỗng.
“Thằng này con dì bán cháo lòng đầu phố, thằng này má đang bị bệnh nằm viện, còn thằng này… bà nội mày nhắn với tao bà đang ngồi ở nhà chờ mày đấy…”. Bạch Quỳnh buông lời khó hiểu, tay chỉ từng thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dong-ve-ben-anh/31629/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.