-Xem đi. - Ông Trương Thành Tâm nhíu mày ném xấp hình xuống bàn.
Hạ Tiêu Dao ngẩn người, sáng nay được triệu tập gấp đến nhà của Trương Thành Tâm. Ả còn tưởng đâu sẽ có nhiệm vụ mới, giờ đột nhiên bị ông Tâm ném xấp hình xuống, giọng điệu còn ra vẻ gắt gỏng với mình. Tiêu Dao thật sự rất bực, cô ta ngồi xuống nhặt đống hình lên xem kĩ từng cái.
-Cô giải thích cho tôi nghe thử? - Ông Tâm gắn giọng.
Hạ Tiêu Dao xem xong hết đống hình, ngẩng đầu lên đáp:
-Vết thương của những người này nhìn thì giống hoàn toàn với thủ đoạn của tôi.
Ông Tâm nhìn xoáy vào đôi mắt của Tiêu Dao, cất tiếng:
Không phải cô ra tay?Chắc chắn là không. - Hạ Tiêu Dao nhìn ông Tâm không chớp mắt đáp lại.Ông Tâm im lặng mất một hồi mới nói:
-Ông Lớn lấy những tấm hình này từ bên phía cảnh sát gửi cho tôi, những kẻ này nếu thật sự không phải do cô giết thì ...
Nói đến đây lại thấy ông ta trầm ngâm suy nghĩ tiếp, đoạn đứng lên đi tới đi lui, sau đó đến chiếc bàn làm việc lớn, lấy điếu xì gà mới châm lửa hút. Bập hết gần nữa điếu xì gà, Trương Thành Tâm dụi luôn điếu thuốc hút dở xuống gạt tàn, quay qua nói với Hạ Tiêu Dao:
-Kể từ lúc này, cô dọn đến ở trong nhà tôi.
Tiêu Dao nhếch mép song không cố kềm lại, cố làm cho nụ cười không nở ra trên đôi môi của mình. Cô ta biết một khi ông Tâm nói câu này là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dong-thoi-gian-de-tra-no-cho-anh/3724691/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.