Đại Sơn nghe thấy Lê Bá Tân nói chuyện với dịch vụ mai táng trong điện thoại:
-Mười lăm phút, được, tôi sẽ chờ.
Vừa dứt lời, hắn ta lại bấm một số khác rồi đi ra ngoài nói chuyện. Chưa đến một phút đã thấy Bá Tân quay vào trong, đến gần Lý Đại Sơn, đoạn lạnh lùng cất tiếng:
-Phần tiền công xem như anh đã trả xong, nhưng kể từ giờ bản thân của anh cũng không thể sống như người bình thường được nữa. Tôi cho anh hai lựa chọn, một là tự sinh tự diệt, hai là tôi sẽ giúp anh làm một thân phận khác để tiếp tục tìm đường sống.
Vốn dĩ đã định hôm nay sẽ chết tại đây để báo thù cho vợ con, nhưng vừa nghe thấy có một con đường sống. Bản năng sinh tồn của Lý Đại Sơn lập tức trối dậy, anh ta gật đầu đáp nhanh:
-Xin anh giúp tôi một con đường sống.
Lê Bá Tân mỉm cười, tham sống sợ chết là bản năng của con người. Gã này dù sao cũng xem như khá can đảm, dám đánh đối tính mạng để báo thù.
-Được thôi, tôi cũng đoán trước rồi. Anh cứ ngồi đây chờ một chút.
Mười phút sau có tiếng xe tải đỗ xịch trước căn nhà hoang. Từ bên ngoài, hai người đàn ông lực lưỡng khệ nệ xách một cái túi đen lớn mang vào trong. Phía sau họ là một ông già cùng bốn thanh niên mang đủ dụng cụ lỉnh kỉnh đến. Ông già nhìn Lê Bá Tân, gật đầu chào:
-Chúng tôi đã đến.
Lê Bá Tân liền nói:
-Làm đi.
Ông già
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dong-thoi-gian-de-tra-no-cho-anh/3724690/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.