Hôm nay Phục Thăng được nghỉ phép, anh chở Ngọc Phương đi ngắm đường phố cả buổi sáng. Đến lúc cảm thấy đói bụng, Ngọc Phương đòi vào một nhà hàng uống nước và ăn trưa, sức ăn của cô rất khoẻ, đến nỗi những vị khách xung quanh cũng ngạc nhiên. Phục Thăng kề sát tai cô cười hì hì nói nhỏ:
-Một cô bé mảnh khảnh, dễ thương như em mà ăn nhiều đến nỗi làm mọi người chung quanh cũng phải chú ý kìa.
Ngọc Phương đáp:
-Không tốt sao? Ăn nhiều mới có sức chứ, anh đang chê hay đang khen?
Phục Thăng ngẩn người, cô người yêu của anh gần đây ăn càng lúc càng khỏẻ, khẩu phần có khi bằng bốn năm người đàn ông. Dù nạp năng lượng nhiều như thế nhưng không thấy cô bé mập lên một chút nào. Anh chỉ có thể tự lý giải do sức mạnh của cô quá lớn nên phải nạp nhiều để bù lại. Hệt như một chiếc xe tăng hạng nặng phải uống dầu như uống nước lã vậy. Nhưng nếu cô ấy đã hỏi như thế thì....
Anh khen đó chứ. - Phục Thăng đáp.Quá trễ, suy nghĩ rồi mới trả lời thì không đáng tin chút nào.
Phục Thăng chỉ biết câm nín, với tay lấy ly nước trên bàn rồi nhần nha uống. Sự chú ý của mọi người với Ngọc Phương bỗng chốc tắt ngúm, bởi vì từ ngoài cửa, một chàng trai đang đi vào bên trong. Nếu thang điểm đo về độ đẹp trai là mười thì anh chàng này phải đạt mức mười một điểm. Dáng người cân đối, cao hơn một mét tám, mái tóc ngắn bồng bềnh đen thẫm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dong-thoi-gian-de-tra-no-cho-anh/3542603/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.