Bên trong căn phòng cao nhất của toà nhà trụ sở AG, cửa kính thông suốt không gian lạnh lẽo bên trong với tấp nập bên ngoài mang đến một sự mênh mông vô tận. Ở trên nơi cao nhất, hắn có thể nhìn thấy bao nhiêu thứ hỗn loạn, nhưng phàm là càng xa, càng sẽ không còn nghe thấy những tiếng ồn ào ấy nữa.
Hắn đứng cạnh cửa kính, toàn thân là âu phục phẳng phiu, lịch lãm tôn lên đôi chân dài thẳng tắp cùng vóc người mê hoặc.
Tay hắn đút vào túi quần, không cảm xúc nhìn ra bên ngoài kia...
Bạch Quý ôm lấy tập tài liệu đứng đó đã lâu, kể từ khi cô ta báo cho hắn Nam Trân Tâm đích thân đến đây, muốn bàn chuyện của Nhất Hoàng với hắn. Nhưng hắn vẫn chưa cho cô ta một câu trả lời cô ta cần.
Cô ta không đoán được rốt cuộc là hắn ta đang suy nghĩ đến điều gì, chỉ là trong lòng cô ta đang dâng lên một nỗi bất an, mà nỗi bất an này lại bắt nguồn từ người phụ nữ tên là Nam Trân Tâm kia.
"Nhạc tổng, có cần cho cô ấy lên đây không..." Cô ta dè dặt hỏi, ánh mắt vẫn chú ý tới vẻ mặt của hắn.
Nhạc Hiểu không quay mặt lại, chỉ lạnh lùng nói.
"Không gặp."
Nghe được câu trả lời dứt khoát của hắn, khoé mắt cô ta lộ ra chút vui mừng không dễ nhận ra. Cô ta lại nói.
"Hay...để trợ lý đến gặp cô ấy, dù sao thì..."
"Không nghe tôi nói gì sao." Hắn bỗng nghiêm nghị một tiếng.
Bạch Quý cúi đầu xuống, tay nắm chặt tập tài liệu. Hoá ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dau-song-gio/1509262/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.