Cô gái ấy có một đôi mắt rất đặc biệt, là màu hổ phách xám bạc. Sự đặc biệt ấy làm cho cô không khỏi nhớ tới một người.
Rất giống với hắn, cả thần thái cũng y hệt, dù cho lớp bùn đất ấy có che đi, cô vẫn có thể nhận ra.
"Nhìn cái gì mà nhìn, còn không làm việc nhanh lên!!"
Mụ quản giáo bỗng nhiên quát lên một tiếng lớn, Nhạc Ca giật mình cúi đầu xuống, lại cắm cúi làm việc, nhưng trong lòng vẫn mãi nghĩ đến đôi mắt đó.
Cùng lúc, cô gái kia bị thô lỗ đẩy đi.
Những ngày tiếp theo, bọn chúng lại lôi đám người mới đến đi làm việc, kẻ nào kháng cự lại, cái kết chính là mất đi tính mạng.
Thời tiết mùa này đã trở nên lạnh hơn rất nhiều, ngâm mình trong nước cũng chính là một loại cực hình. Nhạc Ca không chịu được lén ngồi trên mỏm đá, hai bàn chân vì lạnh mà đỏ ửng lên cứng ngắc không còn cảm giác.
"Nghỉ trưa ăn cơm năm phút! Con mẹ nó chúng mày ăn không xong cũng phải làm việc, rõ chưa!" Bọn canh gác quát lên.
Người nào người nấy đều chạy tới giành lấy thức ăn, sau đó ngồi tại chỗ mà xử lý.
Nhạc Ca cầm lấy hai chiếc bánh bao khô, có chút không muốn ăn, ăn được nửa cái thì cất hết vào túi áo.
Từ khi mang thai đến bây giờ, cô không bị ốm nghén, chỉ là khẩu vị có chút thay đổi, lúc thèm ăn chua, khi muốn ăn ngọt, nhưng nơi này thì lấy đâu ra đồ chua cơ chứ. Thế nhưng cô lại may mắn phát hiện ra, gần hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dau-song-gio/1509261/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.