– Tôi tên Tiểu An, rất vui được gặp cô chủ!
Tiểu An có chút gượng gạo khi nói ra lời giới thiệu giả dối này nhưng biết sao bây giờ, cô không còn lựa chọn nào khác. Tiểu An quay sang phía Hạo Thiên, nhìn anh rồi nở một nụ cười đầy chua chát. Trong ánh mắt cô vẫn luôn mong anh lên tiếng nhưng nhận lại chỉ toàn im lặng.
Tố Nhi lắng nghe từng lời Tiểu An nói và cũng đáp lại một cách hời hợt.
– Tôi là Tố Nhi. Sau này có gì mong cô giúp đỡ.
Tiểu An cúi đầu kính cẩn.
Tình huống này không biết nên gọi tên thế nào cho đúng?
Một người là vợ, một người lại là người phụ nữ được chồng đưa về nhà. Vị thế giữa cả hai rõ ràng đã có sự phân biệt cấp bậc nhưng hình như hiện tại thì hoàn toàn ngược lại.
– Để anh đưa em lên phòng!
Hạo Thiên bất ngờ lên tiếng phá tan bầu không khí căng thẳng này. Sắc mặt Tố Nhi lập tức thay đổi. Với Tiểu An, cô ta tỏ ra lạnh nhạt nhưng Hạo Thiên thì mỉm cười vui vẻ.
Bỏ mặc Tiểu An đứng thẫn thờ trong phòng khách, Hạo Thiên cùng Tố Nhi đi ngang qua cô.
Ánh mắt Tiểu An vẫn giữ nguyên một chỗ chỗ không dám chuyển hướng bởi cô sợ nếu làm vậy sẽ không kìm được nước mắt. Tiểu An hít một hơi thật sâu rồi tự trấn tĩnh bản thân sau đó mới quay người lại.
Chiếc xe lăn dừng lại trước chân cầu thang, vì không thể đi tiếp nên Hạo Thiên đã trực tiếp bế Tố Nhi lên lầu. Nhìn cảnh chồng mình thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dai-vo-ho/394935/chuong-33.html