– Cô có sao không?
Tiểu An vội vàng chạy đến đỡ nâng chiếc xe lăn sang một bên rồi đỡ Tố Nhi dậy. Nhưng còn chưa kịp để Tố Nhi ngồi lại trên xe lăn, Tiểu An đã bị một lực mạnh đẩy ngã khiến tay cô đập vào tủ. Cùng lúc, giọng nói của Hạo Thiên vang lên.
– Tố Nhi, em không sao chứ?
Tố Nhi nhìn Hạo Thiên lắc đầu, khuôn mặt đầy cau có. Anh không cần biết bản thân vừa làm gì mà chỉ để tâm đến Tố Nhi. Hạo Thiên cẩn thận đỡ Tố Nhi ngồi lại vào xe lăn rồi ân cần hỏi han.
– Sao em bất cẩn thế? Có bị thương chỗ nào không? Tự nhiên xuống dưới đây làm gì?
– Em không sao chỉ hơi đau đầu gối một chút. Ngồi trong phòng nhiều thấy chán nên em mới xuống dưới đây thôi. Nhưng mà…
Tố Nhi ngừng lại rồi đưa mắt nhìn về phía Tiểu An. Lúc này Hạo Thiên mới nhận ra Tiểu An đang lồm cồm đứng dậy. Tiểu An ôm lấy tay mình, sự đau đớn thể hiện rõ trên gương mặt. Cú va đập khi nãy không hề nhẹ thậm chí còn kêu lên một tiếng rất to nhưng có lẽ do Hạo Thiên chỉ quan tâm đến Tố Nhi nên chẳng mấy bận tâm.
– Cô không sao chứ?
Nhìn bộ dạng thảm thương của Tiểu An hiện tại, Tố Nhi lên tiếng hỏi han.
Tiểu An lắc đầu gượng cười.
– Tôi không sao.
Giữa bầu không khí ngột ngạt này, giọng nói của Hạo Thiên vang lên khiến không gian càng thêm căng thẳng.
– Tại sao Tố Nhi lại bị ngã? Có phải là do cô làm không?
Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dai-vo-ho/394936/chuong-34.html