– Nếu tôi nuôi phụ nữ bên ngoài, em sẽ làm gì? 
Câu hỏi bất ngờ của Hạo Thiên khiến Tiểu An ngạc nhiên đến nỗi không nói lên lời. Bây giờ cô nên làm thế nào đây? Chuyện này đâu dễ dàng để giải quyết. 
Tiểu An cúi gằm mặt xuống lắc đầu từ chối trả lời Hạo Thiên. Cô lúng túng không biết xử trí thế nào. Hiện tại cô và anh đâu có quan hệ, giữa hai người chỉ đơn giản là tình một đêm. 
Bầu không gian tĩnh lặng chẳng mấy chốc mà bao trùm lấy hai người. Tiểu An thu mình vào một góc, cô cũng không còn nhắc đến chuyện người phụ nữ kia nữa. 
Đột nhiên, tiếng cót két từ chiếc ghế phát ra khiến cô giật mình. Quay sang bên cạnh thì thấy Hạo Thiên đã rời khỏi ghế. Cô vội vàng đi đứng dậy tiến đến giữ tay anh lại. 
– Chú định đi đâu? Chú vẫn còn chưa hết sốt mà. 
– Tôi thấy đỡ hơn rồi cũng đến lúc phải về nhà mà… 
Hạo Thiên nhìn bộ đồ anh đang mặc trên người, nói tiếp. 
– Là em thay quần áo cho tôi sao? 
– Vâng, đây là quần áo của bố tôi. Khi nãy chú ướt hết từ trên xuống dưới, sợ chú lạnh nên tôi mới thay. 
– Thế còn cái ví? 
– Đây, của chú. 
Tiểu An lấy chiếc ví tìm được trong túi quần đưa cho Hạo Thiên. Anh vội cầm chiếc ví quay lưng về phía cô vội vàng kiểm tra tấm ảnh còn ở bên trong hay không. 
Mọi hành động của Hạo Thiên đều thu gọn trong tầm mắt Tiểu An. Cô biết anh đang xem thứ gì và cũng cảm nhận 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dai-vo-ho/394908/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.