Một người đàn ông tốt đến vậy cô có thể đυ.ng vào sao?
Anh ta càng xứng có được người phụ nữ tốt đẹp cùng hoàn chỉnh hơn cô, không phải sao?
Mục đích lúc trước cô bỏ trốn là vì tự do, nhưng bây giờ lại vứt đi thân phận, thay hình đổi dạng, đây là điều cô muốn sao?
Không, đây không phải.
Hạ Miều cô trước nay không thích trốn tránh, cái cô muốn là có thể quang minh chính đại xuất hiện trước mặt người khác, làm cho bọn họ muốn đυ.ng tới cô cũng không được.
Muốn như thế, cô cần phải có thân phận cường đại.
Ánh mắt Hạ Miều lóe lên, so với ngôi sao trong không trung còn sáng hơn, đương nhiên cô đã có cách.
Ngày hôm sau lúc cùng ông Doãn chơi cờ, Hạ Miều nói: "Ông có thể cho cháu vào quân đội không?"
Ông Doãn kinh ngạc nhìn Hạ Miều, ngay sau đó đi tiếp một nước cờ mới nhàn nhạt trả lời: "Tại sao lại muốn vào quân đội?"
Lời nói bình tĩnh khiến Hạ Miều không thể nhìn thấu suy nghĩ của ông Doãn. Cô biết, một khi cô nói ra quyết định thì này chẳng những không có được kết quả, ngược lại càng khiến ông Doãn không vui.
"Ông cũng biết cháu đã thay tên đổi họ, nhưng cháu còn có người nhà. Vì cha mẹ, cháu cũng không thể cứ lẩn trốn như vậy mãi được, cháu hy vọng một ngày nào đó mình có thể quang minh chính đại xuất hiện trước mặt người khác, để cho những người đó không thể dễ dàng đυ.ng đến cháu."
Doãn Ngự nhìn sự kiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dai-thanh-yeu/2708859/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.