“Tuyết Nhi, đã quên những điều ta nói rồi sao? Không được chạy.”Tư Mã Tuấn Dật khẩn trương giữ chặt nàng lại, để tránh cho nàng lại chạy đi.
“Ta quên rồi.” Lý Huyền Tuyết le lưỡi sau đó không phục nói: “Chàng thật khẩn trương, bụng ta còn chưa lớn như Ngữ Phong.”
“Công chúa, ngươi có thai.” Hàn Ngữ Phong vui mừng nhìn nàng nói, nhanh chóng buông tay hắn ra.
“Ừ”. Lý Huyền Tuyết ngượng ngùng gật gật đầu.
“Chúc mừng, chúc mừng.” Tư Mã Tuấn Lỗi nói với Tuấn Dật.
Hàn Ngữ Phong đột nhiên quay đầu với Lý Huyền Băng và Toàn Vũ nói: “Các ngươi cũng cố lên.”
Sắc mặt Toàn Vũ đỏ lên, xấu hổ không biết bây giờ nên làm cái gì mới tốt?
“Đúng đó, hoàng huynh. Người cũng phải cố lên, mẫu hậu đã rất nóng lòng rồi.” Lý Huyền Tuyết cũng gật đầu.
Lý Huyền Băng trừng nàng liếc mắt một cái, ngụ ý bảo nàng nhiều chuyện, nàng lại đắc ý cười cười.
“Được rồi Tuyết Nhi, Tuấn Lỗi. Ngày mai bọn họ phải lên đường chúng ta không nên quấy rầy bọn họ.” Tư Mã Tuấn Dật giải vây.
“Đúng đó, Vương gia, Toàn Vũ. chúng ta cáo từ trước.” Tư Mã Tuấn Lỗi đỡ Hàn Ngữ Phong nói.
Đứng ở cửa biệt quán Lý Huyền Băng nhìn bọn họ ngồi lên xe ngựa rời đi, xoay người đối với Toàn Vũ ở bên cạnh nói: “Nghỉ ngơi sớm một chút sáng mai còn lên đường.”
Toàn Vũ sửng sốt, đây là hắn quan tâm nàng sao? Trong lòng cảm thấy vui vẻ gật đầu đáp nhẹ một tiếng: “Ừ.”
Sáng sớm hôm sau.
Trước cửa biệt quán, nha hoàn, thị vệ, xe ngựa, của hồi môn, đều chuẩn bị thỏa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ai/748533/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.