Về tới phòng, nàng ôm cô ném bụp một cái xuống giường. Đối chiếu cách mà cô đối xử với nàng và cách mà nàng đối xử với cô là biết ai yêu ai nhiều hơn.
Sống từng này tuổi, dù có trải qua vài mối tình không rõ ràng đi chăng nữa, Trâm Anh vẫn rất ghét việc người yêu sử dụng rượu bia. Hôm nay tới mức này là nàng đã quá nhẫn nhịn với Tố Đoan rồi đó.
Còn phải một thân khó khăn cởi áo cởi quần cho cô, vừa bực vừa giận. Nếu không phải bình thường con người Tố Đoan hiền lành ngoan ngoãn, Trâm Anh đã không thèm sờ tay vào làm những công việc như thế này.
Cũng phải trách nàng yêu thương cô quá nhiều, cái gì cũng chịu làm.
Tố Đoan thì cứ lơ mơ, người cảm giác như ở trên mây. Đầu óc choáng váng, da thịt nóng bỏng đến mức ửng hồng. Nằm im chỉ việc thở, còn lại để Trâm Anh làm gì cũng không biết.
Nhưng hôm nay, Tố Đoan đã phạm một sai lầm.
Nàng moi chiếc điện thoại của cô ở trong túi áo khoác, mở ra kiểm tra từ album ảnh cho tới danh bạ.
Không ngoài dự đoán.
Một số điện thoại lạ, nhìn qua đuôi thôi là biết không phải của nàng. Lại còn lưu nickname là Grace kèm theo icon nháy mắt chu mỏ.
"Haha...thời nào rồi còn dùng cái trò chuốc say để lưu số điện thoại...quê mùa thật..."
Nhưng nàng không thể phủ nhận mức độ hiệu quả của trò này.
*Thông báo xoá thành công*
"Bạch nguyệt quang của đời cô hẹo rồi Grace ơi..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguc-tu-tinh-yeu/3323890/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.