Nếu Lương Tiểu Nhu biết, Lạc Xuyên sau khi rời khỏi cô sẽ phải chịu nhiều tra tấn khổ sở như vậy, thì sáng hôm đó cô còn có thể để cô ấy đi hay không?
Không, sẽ không, cô chắc chắc sẽ ghì chặt lấy cô ấy, hôn khắp cơ thể cô ấy, ôm cô ấy vào lòng, khảm sâu vào trong xương cốt, để cô ấy không thể rời khỏi cô một bước, thì cô ấy sẽ không rơi vào cảnh khổ, khiến con tim cô đau đớn.
Nhưng có đôi khi, chuyện bất ngờ chính là đến một cách thầm lặng như vậy, mang đến hậu quả đủ lớn khiến mọi thứ đảo lộn như trong cơn sóng gió.
Hôm ấy, thực tế chỉ là một buổi sáng bình thường, không khác mấy thường ngày, Cô bị một người con gái hư hỏng có gương mặt ngự tỷ nhưng nội tâm của loli gạt đến công viên hải dương chơi đến chiều, buổi chiều về nhà thì bị ném lên giường gây đủ loại sức ép đến nửa đêm, hại cảnh sáng Lương buổi sáng ê ẩm cả eo. Cho nên cảnh sát Lương ngạo kiều, mặt mày nhăn nhó đón nhận bữa sáng của ai đó làm cho cô.
Hừ, ai bảo tối hôm qua chị xấu xa đè em ở dưới! Không thể ỷ vào năng lực tốt hơn lại còn vờ nũng nịu như vậy khi dễ người ta!
Ai đó ngược lại có tâm trạng tốt hôn lên trán cô sau đó nhã nhặn lịch sự đi vào nhà bếp làm việc, để lại Lương Tiểu Nhu ôm chăn mỏng ngồi ở đầu giường, mặt đỏ tim đập cười ngây ngô, che lại nơi bị ai đó có nụ cười dịu dàng xinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-ty-quyet-dau/1361926/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.