Editor: Vện
Tạ Cảnh Tu mang Tiêu Ngự lên tàu lớn, binh sĩ đằng sau cũng lục tục lên theo.
Hai chiếc tàu hình dáng giống hệt, boong trên là một tiểu lâu ba tầng vô cùng tráng lệ, không biết bên trong còn xa xỉ đến mức nào.
Tiêu Ngự không biết nói gì, vốn tưởng phải gian nan đào tẩu, không ngờ lại biến thành hưởng thụ trên du thuyền sang trọng.
Tạ thế tử chưa bao giờ ngược đãi bản thân về mặt vật chất, mặc kệ xảy ra chuyện gì cũng phải giữ vững hình tượng phong độ, chú ý ăn mặc.
Nói đơn giản là tiền nhiều quá, xài không hết phải đốt bớt.
Tạ Cảnh Tu không biết Tiêu Ngự đang thầm rủa mình, muốn kéo Tiêu Ngự vào tiểu lâu, Tiêu Ngự lắc đầu, nói, “Sắp xếp cho tiểu Thái tử trước đã. Ta hơi lo về vết thương của nó.”
Tạ Cảnh Tu gọi Lão Thập, Lão Thập ôm tiểu Thái tử suốt đường, lúc này cũng đang muốn tìm một phòng cho nó ở tạm.
Tiêu Ngự lại nhờ Tạ Cảnh Tu tìm Bách Linh và Tần tiểu đại phu, bảo hai người họ chăm sóc tiểu Thái tử.
“Nó vừa làm phẫu thuật xong, lại đi đường xóc nảy, có thể sẽ phát sinh vấn đề. Làm phiền Tần tiểu đại phu trông coi vậy.”
Tần Cánh gật đầu liên tục, lập tức lấy hộp thuốc trong hành lý ra, mở một gói thuốc đã được điều chế sẵn đi nấu.
Tần Cánh vẫn luôn theo Tiêu Ngự học tập, trong lúc phẫu thuật tuy chỉ có thể làm trợ thủ nhưng công việc hộ lý lại rành rẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-tu-luong-y/2894848/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.