Editor: Vện
Lúc này Vĩnh Vinh đế đã tỉnh táo. Dùng thuốc phiện lâu dài khiến đầu óc u mê hoặc phấn khích quá độ, bây giờ ngài thực sự minh mẫn, đôi mắt vẩn đục dường như thấy được thần thái ngày xưa.
Tư Không Ngọc kinh ngạc nhìn ánh mắt ấy, bỗng dưng rơi lệ.
“Hoàng thượng… Tống Lí, phu quân… Quá lâu rồi, rốt cuộc ngươi đã đi đâu vậy”
Nước mắt nóng hổi rơi xuống mặt Vĩnh Vinh đế, lửa giận hừng hực đột nhiên dịu xuống.
Cần cổ hơi động đậy liền cảm giác được lưỡi dao ấn vào, Vĩnh Vinh đế lại nổi giận, lạnh lùng nói, “Không biết phép tắc! Tư Không Ngọc, lập tức thả trẫm ra!”
Tư Không Ngọc cười trong nước mắt, “Tống Lí, thì ra ngươi vẫn còn nhớ tên ta. Ngươi có nhớ lần cuối ngươi gọi tên ta là khi nào không” Nàng không cần Vĩnh Vinh đế trả lời, chỉ thản nhiên lắc đầu.
“Không, ngươi chắc chắn không nhớ. Ngươi căn bản không phải Tống Lí, ngươi chỉ là một kẻ điên, bị Lý Yên Nhi biến thành tên điên!”
“Ngươi mới điên!” Vĩnh Vinh đế không chịu nổi khống chế của Hoàng hậu, đứng phắt dậy phản đòn, “Độc phụ nhà ngươi!”
Hoàng hậu chỉ nhẹ nhàng lắc mình, tránh một chưởng của Vĩnh Vinh đế, dao găm trong tay xoay một cái, lại đặt vào giữa cổ Vĩnh Vinh đế.
“Tống Lí, xem ra ngươi già lẩm cẩm mất rồi, chẳng lẽ ngươi quên rằng võ công của ngươi không bằng ta sao” Hoàng hậu cười lạnh, nhìn vẻ mặt không cam lòng của Vĩnh Vinh đế.
“Tư Không Ngọc, rốt cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-tu-luong-y/2894847/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.