🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Thái Tử Phi thở dài, "Lúc ấy chân ta thật sự rất đau, đi đường không được, khẳng định sẽ làm hỏng nghi thức. Cho nên mấy ngày trước xuất các, mãi cho đến bái đường thành thân." Nhìn nhìn biểu muội, "Đều là muội."

Trưởng Tôn Hi không khỏi kinh ngạc.

Sắc mặt Chiêu Hoài Thái Tử càng có chút quái dị, nhìn nàng một cái, tâm tình hơi khác thường.

Thái Tử Phi nói tiếp: "Mãi cho đến vào động phòng ngồi ổn rồi, Thái Tử điện hạ đi ra ngoài kính rượu. Ta mới mặc y phục nha hoàn, được mẫu thân mang vào động phòng, sau đó lặng lẽ cùng Linh Tê thay đổi. Linh Tê thay y phục nha hoàn, được mẫu thân mang đi, chuyện sau thì không còn gì để nói nữa."

Trưởng Tôn Hi gật đầu nói: "Thì ra là thế." Trong lòng xem như hoàn toàn hiểu rõ.

Thái Tử Phi lại có chút nôn nóng, hỏi: "Muội nói trước xuất các một ngày, muội bị người đưa đi, lại bị đưa đến trên giường Sở vương là chuyện như thế nào? Hắn, hắn......" Lo lắng nhìn biểu muội, "Có làm gì muội không?"

"Ta không nhớ rõ." Trưởng Tôn Hi lắc đầu, tận lực nói đơn giản, "Sở vương nói, lúc ấy hắn phát hiện ta bị người hạ dược, lo lắng người khác hại hắn, cho nên lập tức đi ngay." Lại cười cười, "Biểu tỷ đừng lo lắng, ta đang làm nữ quan trong cung, khi tiến cung đã được kiểm tra, vẫn là trong sạch."

"Vậy là tốt rồi." Thái Tử Phi thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Chiêu Hoài Thái Tử lại nghi hoặc, "Sở vương vì sao muốn nói mấy thứ này với ngươi?"

Trưởng Tôn Hi có chút nghẹn lời, "Cái này......" Không có khả năng nói Sở vương cho rằng mình là muội muội hắn, như vậy sẽ khiến hoàng đế và Hứa thị cũng liên lụy vào, lại là một chuyện vô cùng đen tối. Cho nên tâm tư xoay chuyển, "Ta cũng không hiểu lắm. Khả năng hắn muốn mượn chuyện này làm ta cảm kích hắn, sinh hảo cảm với hắn."

Thái Tử Phi gật gật đầu, "Đúng rồi, Sở vương vẫn luôn dây dưa Linh Tê."

Chiêu Hoài Thái Tử không tin tưởng lắm. Rốt cuộc trước đó Sở vương hận Trưởng Tôn Hi hận đến muốn chết, hận đến muốn giết nàng, sao vừa chuyển mặt lại yêu nàng? Nhưng mà, lại tìm không ra lý do nào khác để giải thích.

Thái Tử Phi thở dài: "Ta có chút mệt, Linh Tê, muội cùng ta trở về nghỉ ngơi một chút. Vừa rồi nói để muội hồi cung ăn tết, chỉ là dỗ......, dỗ vị kia mà thôi." Hai chữ muội muội, thật sự có chút không muốn nói. Ngược lại thật lo lắng biểu muội không chịu đi, "Muội yên tâm, lần này mặc kệ ăn món nào, ta đều ăn trước, tuyệt không để người khác hại muội."

Trưởng Tôn Hi vội nói: "Nào có đạo lý như vậy?"

"Được rồi." Chiêu Hoài Thái Tử xua tay nói: "Các ngươi đều đừng tranh nữa, để thái giám ăn thử nghiệm qua là được."

Cuối cùng, Trưởng Tôn Hi ở lại Đông Cung ăn cơm tất niên.

Hôm nay là đêm 30, Chiêu Hoài Thái Tử khẳng định sẽ cùng Thái Tử Phi đón giao thừa. Trưởng Tôn Hi cùng xem bắn pháo hoa một hồi, sau đó được an bài tại thiên điện, mùng một lại ở thêm một ngày, cùng Thái Tử Phi nói chuyện. Mùng hai, Thái Tử Phi phải về nhà mẹ đẻ, Trưởng Tôn Hi tự nhiên sẽ không theo đi cùng, vì thế liền hồi cung.

Cũng may trong cung có nhiều người không thể về nhà ăn tết người, thành ra cũng không quá tịch mịch.

Phó Trinh thấy nàng trở về, thoáng có vài phần ngoài ý muốn, bất quá nàng vẫn luôn không phải người nói nhiều, cũng không hỏi nhiều.

Trưởng Tôn Hi trở về phòng mình, thể xác và tinh thần đều thả lỏng.

Aiz......, vẫn là cái lồng son hoàng đế an bài cho mình mới an toàn, làm người yên tâm nha. Lúc ở Đông Cung, tuy rằng mặt ngoài nói nói cười cười với Thái Tử Phi, kỳ thật vẫn luôn lo lắng đề phòng. Bằng không......, khụ khụ, theo hoàng đế đã nói, mình nguyện ý làm hậu phi không? Ôm chặt chân hoàng đế có vẻ cũng không tồi? Nhưng hình như hơi muộn rồi.

Hơn nữa, loại chuyện này chỉ có hoàng đế chủ động, mình nào có thể mặt dày nói ra? Bất quá chọc hoàng đế chê cười thôi.

Nhưng ngoại trừ hoàng đế, cũng nghĩ không ra biện pháp khác thoát khỏi dây dưa của Sở vương, sát khí của Phần Quốc trưởng công chúa, cùng với các âm mưu quỷ kế khác, thật là thế khó xử mà.

Bất quá lại nói tiếp, gần đây Sở vương không khỏi quá điềm tĩnh đi, chẳng lẽ thật sự muốn làm ca ca của mình?

Với hắn mà nói, lúc ban đầu nguyên chủ vốn chính là một nữ nhân vô sỉ dâm loàng, hại thanh danh hắn, kéo hắn vào trong âm mưu, cho nên vừa thấy mặt liền muốn giết mình! Hiện tại không nói hắn là đang nói dối, cho dù hắn thật cho rằng mình là muội muội cùng mẹ khác cha, chẳng lẽ hắn có thể tháo gỡ được khúc mắc, tiếp thu mình làm muội muội? Nghĩ như thế nào, đều cảm thấy không thể tin tuyệt đối.

Trong lòng người đang chấp nhận làm "ca ca" như Ân Thiếu Hạo, kỳ thật rất khó chịu.

Hắn kêu mình đừng đi tiếp cận Trưởng Tôn Hi, xem nàng là muội muội, nhưng mà lý trí cùng tình cảm chung quy là hai việc khác nhau. Đặc biệt là, mỗi khi nghĩ đến dây dưa nhau ở trên giường, còn có lần đó môi lưỡi triền miên, trong lòng càng cảm thấy dày vò, chịu lương tâm tra tấn, cho nên chất chứa nóng nảy đầy bụng.

Toàn bộ Sở vương phủ gần đây không khí đều rất lạnh, thường xuyên có nô tài bị đánh, cho nên bọn hạ nhân đều run sợ trong lòng.

"Khởi bẩm điện hạ." Trưởng sử vương phủ thần sắc ngưng trọng đi vào thư phòng, đuổi bọn thái giám, sau đó đóng cửa lại, cùng Ân Thiếu Hạo đi vào buồng trong, mới thấp giọng nói: "Tra được."

"À." Mắt phượng hẹp dài của Ân Thiếu Hạo hơi hơi nheo lại, "Nói nghe một chút."

"Ngày đó trong vài người uống rượu cùng điện hạ, có một người tiếp khách họ Đậu, thân phận có chút phức tạp, cho nên khiến người ngày đêm không ngừng theo dõi. Cuối cùng tra được người nọ có biểu muội bà con xa, gả cho cháu trai Doãn tần nương nương, Doãn tần nương nương chính là thân mẫu của Việt Vương điện hạ, cho nên......, chỉ sợ Việt Vương thoát không được can hệ."

Sắc mặt Ân Thiếu Hạo âm tình bất định.

Trưởng sử vương phủ lại nói: "Họ Đậu, ngày thường đi lại rất gần với Quảng Xương vương."

"Không cần phải nói." Gương mặt tuấn mỹ của Ân Thiếu Hạo âm trầm, không kiên nhẫn phất tay, "Lui ra."

Mình xuất thân hèn mọn, Hoắc quý phi tóm lại chỉ là dưỡng mẫu không phải thân mẫu, lại không thể giống Thái Tử, trèo cao lên phủ Phần Quốc trưởng công chúa, cho nên đành phải kết giao nhiều hơn với một ít tông thất. Quảng Xương vương là một trong số đó, tổ tiên hắn là huynh đệ một mẹ với Thái Tổ, tước vị thừa kế, cho nên lui tới tương đối thường xuyên với hắn, thường xuyên cùng nhau uống rượu nghe khúc.

Quảng Xương vương có cấu kết cùng Việt Vương hay không, còn chưa rõ ràng lắm, nhưng tên họ Đậu kia khẳng định là bị Việt Vương sai sử. Nói không chừng, chính là hắn xúi giục Quảng Xương vương đi thanh nhã tiểu trúc. Bởi vì ngày đó vẫn là lần đầu tiên đi, nhớ rõ Quảng Xương vương hình như đã nói gì đó, "Có người tìm một chỗ ngồi mới, nghe nói rượu và thức ăn không tồi, cô nương càng tốt......"

Ha hả, Việt Vương thật đúng là hao tổn tâm cơ.

Chờ đã......, không đúng nha! Trưởng Tôn Hi không phải Phần Quốc trưởng công chúa đưa tới sao? Sao lại liên quan Việt Vương? Muốn nói Phần Quốc trưởng công chúa cấu kết cùng Việt Vương, căn bản là không có khả năng! Chẳng lẽ nói, chuyện này lại không phải Phần Quốc trưởng công chúa làm, mà là Việt Vương ra tay?!

Ân Thiếu Hạo càng nghĩ càng kinh hãi chấn động, sắc mặt lạnh lẽo.

Có người tính kế mình không hề lạ, nhưng nếu thật là Việt Vương làm. Vậy......, nếu mình thật sự làm gì Trưởng Tôn Hi, không nói kết thù với phủ Phần Quốc trưởng công chúa, ít nhất cũng kết thù với Hứa gia, Thái Tử Phi.

Ân Thiếu Hạo không biết chuyện gả thay, nên thật sự không thể ngờ được, lúc ấy nằm trên giường có khả năng là Thái Tử Phi!

Nhưng giờ này khắc này, hắn tìm được một lý do đi gặp Trưởng Tôn Hi.

Ân Thiếu Hạo cân nhắc một hồi, mấy ngày nay nàng hẳn là không ở trong hoàng cung, phủ Phần Quốc trưởng công chúa khả năng nàng cũng không muốn đi, hơn phân nửa ở Đông Cung cùng Thái Tử Phi. Chẳng qua, mình tùy tiện đi Đông Cung khẳng định không gặp được nàng. Lại cân nhắc một lát, chi bằng......, chờ đến mùng sáu lại đi.

Đến lúc đó, mình có thể đi quang minh chính đại.

Tháng giêng, ăn ăn uống uống, ngày đi phố ở nhà như thoảng qua.

Mùng sáu hôm nay, là sinh thần Chiêu Hoài Thái Tử.

Không ít khách khứa tới Đông cung chúc mừng, từ vương công quý tộc, đến công khanh hầu môn, cho tới quan viên các nơi, thật là một mảnh náo nhiệt phi phàm. Phần Quốc trưởng công chúa, Hứa Tường, Vô Ưu công chúa, còn có Sở vương, một số lớn người Trưởng Tôn Hi không muốn nhìn thấy, tất cả đều đến đông đủ.

Trong lòng nàng thật sự có chút buồn bực.

Mỗi người đều biết mình và Thái Tử Phi thân mật, hiện tại đang ngày nghỉ, mấy ngày hôm trước lại vẫn luôn cùng Thái Tử Phi đang mang thai nói chuyện. Mà hôm nay là sinh thần Chiêu Hoài Thái Tử, đột nhiên trở về như thế, tựa như đang bực bội cùng biểu tỷ. Không nói người khác suy đoán, không chừng hoàng đế cũng ngờ vực vài phần.

Cho nên thương lượng cùng Thái Tử Phi một chút, hôm nay nói với bên ngoài đêm qua bị cảm lạnh mới nhiễm phong hàn, đang dưỡng bệnh, cho nên không ra lây bệnh chư vị khách quý. Người khác tin hay không đều không sao, dù sao đều là lấy cớ, ai cũng không phải kẻ ngốc, không có khả năng vạch trần trước mặt Thái Tử Phi.

Chỉ mong ngày náo nhiệt phi phàm này qua nhanh đi, sau đó thanh tĩnh lại.

Bất quá nàng muốn thanh tĩnh, người khác lại không muốn thanh tĩnh.

Trong lòng Ân Thiếu Hạo tính toán, không bằng chờ lát nữa nương chuyện Việt Vương làm cớ, chờ khách khứa tan, tìm một cơ hội thương nghị với Chiêu Hoài Thái Tử. Đến lúc đó, tự nhiên cần nàng ra nói kỹ càng tỉ mỉ, tất nhiên cũng được nhìn đến nàng. Tuy rằng ngay chính hắn cũng không biết, thấy mặt có ý nghĩa gì đâu, nhưng chính là lâu ngày không thấy trong lòng không thoải mái.

Nghĩ đến đây, Ân Thiếu Hạo không khỏi tự hỏi trong lòng, ---- đây là tật xấu gì vậy? Chẳng lẽ không bị nàng mắng vài câu, cả người liền không thoải mái sao? Không đúng, không đúng, hắn thực mau tìm cho mình lý do. Ờ thì......, mình là lo lắng muội muội, chỉ muốn nhìn nàng gần đây sống tốt không.

Hắn bên này nhớ thương Trưởng Tôn Hi, cũng còn không ít người khác nhớ thương Trưởng Tôn Hi.

Phần Quốc trưởng công chúa hận không thể trực tiếp bóp chết nàng, trong lòng Vô Ưu công chúa cũng tồn một bụng oán khí với nàng, muốn khiến nàng xấu mặt trước mặt người khác, chờ mãi lại không thấy đến người. Còn Chiêu Hoài Thái Tử cảnh giác, Thái Tử Phi quan tâm, Hứa Giới lo lắng, mấy việc này đều không cần kể lại hết.

Chỉ riêng nói một người khác, Hứa Tường.

Hôm nay trong lòng nàng có một chủ ý tuyệt diệu, cũng nhớ thương Trưởng Tôn Hi, khi biết được hôm nay Trưởng Tôn Hi nhiễm bệnh không ra, trong lòng tức khắc vui mừng khôn xiết. Cho nên thu thập trang điểm một phen, tới chỗ giao nhau giữa tiền viện cùng nội viện, tìm một tiểu thái giám, mặt mang vài phần nôn nóng nói: "Thái Tử điện hạ đang tiếp đón khách tại tiền viện?"

Tiểu thái giám cảm thấy nàng hỏi thật vô nghĩa, gật đầu nói: "Đúng vậy."

Hứa Tường vội nói: "Mau đi, tìm người thông báo Thái Tử điện hạ một tiếng." Liên tục dậm chân, vẻ mặt nôn nóng không thôi, "Thai của Thái Tử Phi có chút không tốt, lại không dám lộ ra. Ngày đại hỉ, truyền thái y không phải có vẻ đen đủi sao? Thỉnh Thái Tử điện hạ tìm một cơ hội đến nội viện một chuyến, để xin chủ ý! Bằng không cũng không biết phải làm sao bây giờ đây?"

Tiểu thái giám nghe vậy đại kinh thất sắc, "Thai của Thái Tử Phi không tốt?"

Hứa Tường trách mắng: "Đúng vậy, còn không mau nhanh đi?!"

Trong mắt người ngoài, nàng chính là muội muội ruột thịt cùng một mẹ với Thái Tử Phi, tiểu thái giám tự nhiên sẽ không hoài nghi nàng. Còn tưởng rằng thai của Thái Tử Phi thật sự không tốt, lại không tiện làm lớn chuyện, càng sợ cung nữ không đáng tin, cho nên mới để muội muội lại đây tìm kiếm Thái Tử. Cho nên tin là thật, cuống quít rút chân đi tiền viện báo tin.

Trong mắt Hứa Tường hiện lên một tia đắc ý.

Đợi chút nữa, chỉ cần Chiêu Hoài Thái Tử lại đây, mình liền......, đến lúc đó nhất định nước chảy thành sông. Cho dù Chiêu Hoài Thái Tử tức giận vì mình nói dối, cũng sẽ không đắc tội phủ Phần Quốc trưởng công chúa, cũng phải an bày cho mình. Chờ mình làm trắc phi của Thái Tử điện hạ, lại nói rõ ràng tấm lòng ngưỡng mộ, dùng nhu tình dỗ hắn quay đầu là được.

Hừ! Như vậy liền không cần gả cho loại người sa cơ thất thế như Hoàng gia, làm tiểu nhi tức gì đó.

Hết thảy đều được Hứa Tường tính kế xong, nơi này đúng là chỗ tiếp giáp giữa ngoại viện và nội viện, người đến người đi, chờ lát nữa chỉ cần mình hô to liền sẽ dẫn người đến vây xem, sự tình liền tính thành một nửa. Nhưng nếu để người ngoài biết là mình câu dẫn Thái Tử, tương lai thanh danh mình khó tránh khỏi không dễ nghe, cho nên......

Nàng cúi đầu, nhìn nhìn trang phục trên người hôm nay.

---- đành phải ủy khuất Trưởng Tôn Hi một chút.

Đến lúc đó, chỉ cần sự tình tiến triển hết thảy thuận lợi. Mình không chỉ có thể làm trắc phi Thái Tử điện hạ, hơn nữa thanh danh còn sẽ không bị hao tổn, nước bẩn đều để Trưởng Tôn Hi gánh. Mình cũng không tin, Thái Tử Phi sẽ vì một biểu muội, không màng tới muội muội ruột, hơn nữa có mẫu thân chống lưng cho mình, nàng ta có gì? Tốt nhất có thể nhân cơ hội bại hoại trong sạch của Trưởng Tôn Hi, bức nàng chết giữ danh tiết, vậy càng đại khoái nhân tâm.

Nghĩ đến đây, Hứa Tường cố ý đeo mũ áo choàng lông khổng tước lên, dùng lông viền tránh gió che khuất hơn nửa khuôn mặt.

Chỉ chốc lát sau, Chiêu Hoài Thái Tử nghe được tin tức.

Hắn nghe tiểu thái giám nói thai Thái Tử Phi không tốt, đầu tiên là kinh hách không thôi, tiện đà nghe nói là Hứa Tường tới báo, lại bực bội cười lạnh, chỉ là ẩn nhẫn không phát. Trong lòng đại khái đoán được nàng muốn làm cái gì, ---- Hứa Tường khuynh mộ mình, cho tới nay ánh mắt nhìn mình, chỉ cần không mù đều nhìn ra được.

Cho nên dứt khoát bày một kế, nói với tiểu thái giám, dặn dò một phen như thế rồi nói, "Đi đi."

Tiểu thái giám nhanh chóng chạy trở về.

"Thái Tử điện hạ đâu?" Hứa Tường nóng nảy, "Thái Tử điện hạ sao còn chưa tới?"

Tiểu thái giám vội nói: "Thái Tử điện hạ nói, ngoại viện và nội viện người đến người đi quá không cơ mật, vạn nhất để người nghe được thai của Thái Tử Phi không ổn, nhất định khiến cho sóng to gió lớn. Dặn Hứa tứ tiểu thư đến cầu Phong Yểu bên kia tìm ngài, qua đó nói chuyện, Hứa tứ tiểu thư mua đi đi."

Cầu Phong Yểu? Trong lòng Hứa Tường ảo não, Thái Tử điện hạ đổi chỗ làm chi chứ? Tâm tư nhanh chóng chuyển động, gọi cung nữ tâm phúc tới, tỉ mỉ dặn dò: "Nhanh lên! Mau đi tìm nương ta, cứ nói ta sẩy chân ở cầu Phong Yểu."

Cung nữ lập tức chạy nhanh đi.

Lòng Hứa Tường tràn đầy đắc ý đi về hướng cầu Phong Yểu.

Tới đầu cầu, quả nhiên thấy một bộ bạch y còn trắng hơn tuyết, trong lòng tức khắc vui mừng khôn xiết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.