🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
“Biểu tỷ, xin tỷ bớt giận.” Trưởng Tôn Hi khuyên nhủ.

Hứa Giới cũng khuyên giải nữ nhi, “Con có thai, không cần nổi giận vì những người không đáng này. Huống hồ chi nếu không giấu trong lòng, cứ làm lớn chuyện ra như vậy, không chừng Phần Quốc……” Dừng một chút, sửa lời nói: “Không chừng nương con lại muốn nháo ra chuyện gì nữa.”

Thái Tử Phi thấy phụ thân còn lo lắng cho mình, sửa lại xưng hô với mẫu thân, không khỏi chua xót trong lòng.

Mặc kệ như thế nào, mẫu thân đều là mẫu thân ruột của mình. Nhưng……, đối với phụ thân mà nói, đó chính là nữ nhân lén lút hắn vụng trộm với người! Lại còn……, ngay cả con hoang cũng đã sinh ra rồi.

Chiêu Hoài Thái Tử thấy cảm xúc thê tử lên xuống không ngừng, nói: “Các ngươi cứ để Quỳnh Hoa bình tĩnh trước đã, cô đi ra ngoài nhìn xem.”

Hắn tư thái thong dong bình tĩnh ra cửa.

Tới bên ngoài, Hứa Tường thấy là Chiêu Hoài Thái Tử đơn độc đi ra, không khỏi vui mừng khôn xiết. Lập tức kêu người bên cạnh lui ra, sau đó tiến lên một bước, mềm mại phúc thân, “Thỉnh an Thái Tử điện hạ.”

Chiêu Hoài Thái Tử đỡ hờ nói: “Miễn lễ, mau đứng lên.”

Hứa Tường thấy hắn đối với mình vô cùng khách khí, trong lòng càng vui mừng, xem ra Vô Ưu công chúa cáo trạng đã thành công. Thái Tử điện hạ lúc này nhất định hận chết Trưởng Tôn Hi, trong lòng chắc chắn rất cảm kích mình. Cho nên cố ý dùng Vô Ưu công chúa mở đầu đề tài, hơi nghẹn ngào, “Chuyện đó……, nói gì đi nữa cũng phải trách ta, là ta bị tiểu nhân hãm hại liên lụy công chúa điện hạ.”

Chiêu Hoài Thái Tử nhíu mày, “Không thể trách ngươi.” Cố ý giải thích cho nàng, “Muốn trách, phải trách những người lòng dạ đen tối đó. Ngươi đâu thể biết trước, bản thân cũng……, aiz, ngươi và Vô Ưu đều là đáng thương.”

Hứa Tường ửng đỏ vành mắt, “Trong lòng Thái Tử điện hạ hiểu là được rồi.”

Chiêu Hoài Thái Tử hỏi: “Vô Ưu gần đây có khỏe không?”

Hứa Tường lắc đầu, “Công chúa gần đây rất thương tâm khổ sở, vẫn luôn đóng cửa không ra.”

Đây vốn là do Chiêu Hoài Thái Tử dặn dò muội muội, bởi vì lo lắng nàng áp không được tức giận, lộ chân tướng, cho nên mới bảo nàng vẫn luôn cáo ốm không ra, tránh gặp mặt Hứa Tường. Dù sao muội muội còn phải nhẫn nãi một đoạn thời gian, mình cũng sẽ diệt trừ tai họa này.

Hứa Tường lại nói: “Thôi, ván đã đóng thuyền, không nói chuyện khổ sở này nữa.” Đôi mắt đẹp hơi chuyển hỏi: “À, gần đây thân thể tỷ tỷ thế nào? Hết thảy đều khỏe đi.”

“Quỳnh Hoa khá tốt.”

Nụ cười của Hứa Tường liền thoáng có một chút cứng đờ, nàng rũ mắt, che giấu thất vọng trong lòng, “Vậy là tốt rồi.” Tiện đà ngẩng đầu lên, “Ta nghe nói, cha cũng đón Trưởng Tôn Hi tới Đông Cung? Vậy nàng……, chẳng phải cũng ở bên trong?”

“Đúng vậy.” Chiêu Hoài Thái Tử lộ vẻ hết cách, “Không còn cách nào, ai bảo Quỳnh Hoa thích nàng? Cô hiện tại bận tâm Quỳnh Hoa có thai, tạm thời không tiện xuống tay với Trưởng Tôn Hi, miễn cho nàng thương tâm sẽ ảnh hưởng thai khí.” Ánh mắt lạnh lùng, lại nói: “Bất quá ngươi và Vô Ưu đều có thể yên tâm, chờ Quỳnh Hoa sinh xong, cô nhất định sẽ không bỏ qua cho Trưởng Tôn Hi!”

Hứa Tường tự nhận mưu kế thành công, chính tai nghe được Chiêu Hoài Thái Tử nói muốn giết Trưởng Tôn Hi, tự nhiên là lòng tràn đầy vui mừng. Chỉ là cảm thấy thời gian không khỏi quá dài, chờ tỷ tỷ sinh xong hài tử, vậy ít nhất cũng là chuyện nửa năm sau. Lại nói, tỷ tỷ……, nếu lần đầu đã sinh được con trai, tâm tình càng chìm thấp xuống.

Chiêu Hoài Thái Tử đi vào vài bước, thấp giọng nói: “Tường Nhi, sau này ngươi thay cô trông chừng Trưởng Tôn Hi, có động tĩnh gì, thì tới đây nói với cô.” Còn bày mưu tính kế, “Dù sao Quỳnh Hoa đang có mang, ngươi là muội muội nàng, lại đây thăm tỷ tỷ thêm vài lần, cũng là chuyện bình thường.”

Hứa Tường vẫn luôn khuynh mộ Thái Tử mà cầu không được, Thái Tử trước sau vẫn bảo trì khoảng cách, nào có lúc đơn độc ở riêng thân mật như thế? Thân hình nam tử thon dài, hương Long Tiên Hương nhàn nhạt, cùng với cảm giác nam tử thành niên khiến người mặt đỏ tim đập, không tự kìm hãm được đỏ mặt, thanh âm vừa nhỏ vừa mềm, “Thái Tử điện hạ yên tâm, Tường Nhi.... Tường Nhi nhất định thường xuyên lại đây.”

Không sai! Mình thông minh, xinh đẹp hơn tỷ tỷ, Thái Tử điện hạ không có đạo lý không thích mình. Trước đó xa cách mình, chỉ bởi vì e ngại mặt mũi tỷ tỷ, ngượng ngùng quá thân cận với em vợ mà thôi.

“Trời lạnh như vậy.” Chiêu Hoài Thái Tử rất ôn nhu kéo kéo áo choàng cho nàng, quấn chặt chút, sau đó ôn nhu cười nói: “Đừng đứng nơi này lạnh cóng nữa, đi đi, chúng ta đi vào trước rồi nói chuyện.”

Cử chỉ thân cận như thế, thiếu chút nữa làm Hứa Tường choáng váng ngay tại chỗ.

Đặc biệt là, khi nàng thẹn thùng kinh hỉ nâng đôi mắt lên, nhìn nam tử thanh nhã như ngọc, tuấn mỹ vô trù trước mặt, nhìn nhu tình trong mắt hắn, cảm thấy cả người đều như tràn ngập trong vui sướng. Cả đời này, đều không hạnh phúc, ngọt ngào giống giờ này khắc này, hận thời gian không thể vĩnh viễn ngừng lại.

“Như thế nào ngây người rồi?” Đôi mắt Chiêu Hoài Thái Tử như một dòng sông biếc, sóng nước lóng lánh.

“Ta……” Trên mặt Hứa Tường vẫn có chút nóng, nhưng động tác không chần chờ, nhanh chóng sóng vai cùng hắn đi về phía trước. Nếu không phải hiện giờ trời sáng trưng, nam nữ cần e lệ, quả thực hận không thể dán trên người Chiêu Hoài Thái Tử.

Tới thư phòng, Chiêu Hoài Thái Tử đi trước một bước vào cửa.

Trong lòng Hứa Tường ôm ấp chút mừng thầm, cố ý bước chậm một bước. Sau đó đi vào, liền dịu dàng hào phóng chào hỏi, “Cha và Hi biểu tỷ đều ở đây à? Thật là náo nhiệt.”

Hứa Giới “Ừ” một tiếng.

Hi biểu tỷ? Trưởng Tôn Hi cảm thấy đối phương hôm nay quá mức thân thiết, da gà nổi khắp người. Chỉ là không muốn vạch trần nàng, thấy biểu tình cữu cữu quá mức cứng đờ, vì thế nói tiếp: “Tường biểu muội tới.”

Hứa Tường lại nói: “Tỷ tỷ, khí sắc của tỷ gần đây có vẻ càng tốt hơn nha.”

Thái Tử Phi cười nói: “Phải không?” Sờ sờ gương mặt mình, “Chắc do gần đây ăn nhiều đồ bổ quá.” Nhìn muội muội thân thế không trong sạch, tinh tế đánh giá, ---- trước kia sao lại không lưu ý, bộ dáng nàng ta có chút nào giống cha đâu? Cho dù giống mẫu thân, cũng không phải giống hoàn toàn.

Như vậy vài phần khác đó là giống ai? Thật ghê tởm.

Hơn nữa, vẻ mặt thẹn thùng kia của nàng là chuyện như thế nào? Nga, đôi mắt đều dán hết lên người Thái Tử điện hạ? Thì ra nàng không chỉ là đứa con hoang, còn nhớ thương trượng phu của mình, nghĩ đến đây, không khỏi ghê tởm buồn nôn.

“Oa……” Thái Tử Phi phun ra một ngụm.

“Làm sao vậy?” Trưởng Tôn Hi hoảng sợ, “Đang êm đẹp sao lại nôn?” Lập tức lấy khăn cho nàng lau miệng, lại bưng trà xanh qua, “Mau xục miệng, phun hết mùi khó chịu ra, không lại nôn tiếp nữa.”

Hứa Giới vội vàng cầm ống nhổ sứ Thanh Hoa lại đây cho nữ nhi.

Hứa Tường chán ghét nhíu nhíu mày.

Muốn lui ra phía sau vài bước, nhìn thấy Chiêu Hoài Thái Tử quan tâm nhìn qua tỷ tỷ, trong lòng vừa chua, vừa tức, còn phải cố nén chán ghét, làm bộ rất quan tâm. Cũng chạy lên, hỏi: “Tỷ tỷ, tỷ không sao chứ?” Nhịn không được nói vài câu cạnh khóe, “Ai nha, xem ra tỷ tỷ mang thai hình như không được tốt lắm đâu.”

Mọi người đều vây quanh Thái Tử Phi bận rộn, không ai trả lời.

Chiêu Hoài Thái Tử nhíu mày nhìn lướt qua.

Hứa Tường đột nhiên kinh hãi, lo lắng Thái Tử nhìn thấu suy nghĩ không muốn tỷ tỷ sinh đẻ thuận lợi, bởi vậy mà chán ghét mình, vội nói: “Ta cũng lo lắng tỷ tỷ.” Trong lòng đột nhiên linh cơ vừa động, “À, ý ta là……, nếu tỷ tỷ cứ không thoải mái, ngày thường chỉ sợ rất khó chịu, không bằng ta ở lại làm bạn với tỷ tỷ đi.”

Nói như vậy, thì có thể nhìn thấy Thái Tử điện hạ mỗi ngày rồi.

Thái Tử Phi súc miệng xong, ngẩng đầu, “Không cần.” Cố nén ghê tởm buồn nôn, “Ngươi một tiểu cô nương gia chưa xuất các, làm sao hiểu được chuyện mang thai? Ngươi ở lại, cũng không giúp được gì cho ta đâu.” Nàng ở đây, vậy hàng ngày mình đều ghê tởm muốn nôn.

Chiêu Hoài Thái Tử khụ khụ, “Tường Nhi, ngươi vẫn nên trở về bên cạnh Vô Ưu nhiều hơn.”

Hứa Tường thấy Thái Tử Phi cự tuyệt mình, Thái Tử cũng cự tuyệt, trong lòng không khỏi thất vọng. Tiện đà ngẫm lại, tỷ tỷ vốn dĩ đã không thích mình, mà thích Trưởng Tôn Hi, mình lại đây chỉ sợ cũng lấy lòng không được bao nhiêu, còn phải mỗi ngày nhìn đến trong lòng ngột ngạt. Không bằng trở về quấn lấy Vô Ưu công chúa nhiều hơn, làm Thái Tử điện hạ vui mừng, khẳng định xem trọng mình thêm vài phần.

Hơn nữa, Thái Tử điện hạ không phải đã nói, mình có thể thường xuyên lại đây “vấn an tỷ tỷ” sao? Có rất nhiều cơ hội gặp mặt.

Nàng tự giác nghĩ thông suốt thiệt hơn trong đó, lại cảm thấy Chiêu Hoài Thái Tử phân phó trọng trách cho mình, cho nên đưa ra quyết định rất nhanh, thoải mái hào phóng ôn nhu cười, “Vậy được, ta ở lại cũng không hiểu cái gì, đều do ta quan tâm tỷ tỷ, suy nghĩ không cẩn thận. Ta nên trở về với Vô Ưu công chúa, trò chuyện cùng nàng thôi.”

Hứa Giới thật sự rất phiền chán nghiệt chủng này, hơn nữa lại lo lắng, Hứa Tường tiếp tục ở lại Thái Tử Phi càng thêm tức giận, cho nên mở miệng nói: “Tường Nhi, thời gian không còn sớm, chúng ta nên đi về trước.”

Hứa Tường không muốn đi, chính là cùng “phụ thân” về nhà ăn tết là chuyện đứng đắn, không có đạo lý ở lại Đông Cung ăn tết. Nhưng nhìn Trưởng Tôn Hi có vài phần chán ghét, nàng thì hay rồi, da mặt dày đứng đó chờ đuổi à? Lập tức mở miệng nói: “Hi biểu tỷ, ngươi cũng cùng chúng ta đi thôi.”

Trưởng Tôn Hi ghê tởm Hứa Tường, nhưng lo lắng Phần Quốc trưởng công chúa làm ra chuyện gì hại mình, mới là lý do không muốn đi nhất.

Bất quá nàng còn chưa kịp mở miệng cự tuyệt, Thái Tử Phi đã nói trước: “Linh Tê thì không đi. Nàng trò chuyện với ta, chờ lát nữa hồi cung là được.” Không phải muốn đuổi biểu muội, mà là dỗ Hứa Tường đi trước rồi lại nói.

Hứa Tường nghe xong, vui sướng khi người gặp họa nói: “Đúng rồi, Hi biểu tỷ hiện giờ là nữ quan trong cung, theo lý nên hồi cung ăn tết.”

Hứa Giới vẫy tay, “Đi thôi.”

“Vậy ta đi trước.” Khi Hứa Tường ra cửa, còn quay đầu lại nhìn quanh một vòng, tuy rằng như nhìn hết thảy mọi người, kỳ thật lại dừng trên người Chiêu Hoài Thái Tử một cái chớp mắt, sau đó cúi đầu mỉm cười rời đi.

Chờ bọn họ đi xa, Thái Tử Phi nắm một chung trà lên ném vỡ nát! Sắc mặt đỏ lên tức giận, “Đây tính là cái gì? Trên mặt nàng ta chỉ kém không viết thẳng lên, ta muốn vào Đông Cung làm trắc phi!”

“Được rồi.” Chiêu Hoài Thái Tử khuyên nhủ: “Cô lại không phải người như vậy.” Tiện thể ánh mắt lạnh lẽo như băng, “Đến lúc đó, cô muốn nàng ta đền mạng cho Vô Ưu, Quỳnh Hoa nàng không đau lòng là được.”

“Ta……” Thái Tử Phi nghe vậy ngạc nhiên.

Nếu Hứa Tường thật sự ch•ết, mình sẽ khổ sở sao? Chỉ sợ sẽ không.

Nếu muội muội này vẫn luôn nuôi ở phủ công chúa, mình và nàng có tình cảm tỷ muội, cho dù biết nàng không phải cùng một cha, cũng sẽ niệm tình thủ túc. Chính là Hứa Tường vẫn luôn được nuôi ở trong cung, một năm gặp mặt bất quá vài lần, thật sự chưa nói tới tình cảm. Mà nàng, cư nhiên còn châm ngòi ly gián, làm Vô Ưu công chúa tới tìm Thái Tử điện hạ cáo trạng, muốn gi•ết Linh Tê!

Một chút không đành lòng cuối cùng của mình cũng bị chặt đứt.

Thái Tử Phi lắc đầu, “Ta không thương tâm.” Nhưng lại nói: “Chẳng qua, cũng không cần nói với ta.”

Trưởng Tôn Hi nhẹ nhàng vỗ vỗ sau lưng nàng, xem như trấn an. Loại thời điểm này nói cái gì đều không thích hợp, đều không đúng, cũng chỉ có thể khuyên giải như thế. Chỉ hy vọng, Thái Tử Phi không bị Hứa Tường ảnh hưởng. Đúng, đến lúc đó không cần nói với nàng.

“Đi thôi, đổi nơi ngồi khác.” Thái Tử Phi đứng dậy nói.

Trưởng Tôn Hi và Chiêu Hoài Thái Tử dìu nàng cùng nhau đi ra ngoài.

Tới phòng kề, Thái Tử Phi phúc thân với Chiêu Hoài Thái Tử, “Chuyện gả thay, lúc ấy thật sự là hành động bất đắc dĩ, mong rằng Thái Tử điện hạ khoan hồng độ lượng, đừng quá tức giận.”

Chiêu Hoài Thái Tử lắc đầu, “Cô sẽ không tức giận.” Hắn nói: “Nếu Quỳnh Hoa nàng không thể xuất giá, lại không ai gả thay, chỉ có thể trực tiếp huỷ hôn. Nói vậy, cô mới thật sự là trò cười cho thiên hạ.”

Ánh mắt Thái Tử Phi lóe lóe, rũ xuống không nói.

Trưởng Tôn Hi nhẹ nhàng gật đầu.

Cũng đúng, nếu cùng ngày Thái Tử Phi xuất giá không lên được kiệu hoa, nháo đến hôn lễ của Thái Tử và nàng không thể cử hành, đó là chuyện đen đủi đến cỡ nào? Đến lúc đó, không chỉ Thái Tử Phi bị người nghị luận, Chiêu Hoài Thái Tử cũng sẽ nhận áp lực thật lớn.

Lại nói tiếp, Chiêu Hoài Thái Tử này lòng dạ thâm sâu, có tâm cơ, trong ngoài không đồng nhất, nhưng lại rất lý trí bình tĩnh. Không giống Sở vương cả ngày như ăn thuốc nổ, từ từ……, nhớ tới hắn làm cái gì? Thật là hết muốn ăn.

Lắc đầu, ngược lại nhìn Thái Tử Phi hỏi: “Tình hình lúc ấy rốt cuộc là như thế nào vậy? Thái Tử điện hạ cư nhiên không biết.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.