Ngoại truyện giả định: Trâm vàng rơi (2)
Trước phố Vĩnh Môn, vẫn náo nhiệt và ồn ào như mọi khi, tiếng rao hàng vang lên không ngớt. Thượng Doanh Doanh và Yến Tự Lễ sánh vai bước ra từ Gia Nghị Vương phủ, phía sau chỉ có vài trưởng tùy* đi theo lác đác, chỉ vì nếu đông người ngược lại sẽ không được tự tại.
Trưởng tùy*: Người hầu cận lâu năm
Thượng Doanh Doanh đội một chiếc nón có mạng che bằng vải tơ tằm, dưới vành nón, một đôi mắt sáng trong veo, nhìn cái gì cũng thấy mới mẻ. Chút căng thẳng ban đầu vì buổi hẹn, sớm đã bị sự náo nhiệt của phố thị làm tan đi bảy tám phần.
Chỉ thấy hai bên con đường lát đá xanh, cây hòe, cây liễu đã đâm chồi non, màu xanh non ánh lên trên bức tường xám. Các cửa hàng đã sớm thay rèm nhưng mùa hè, bên ngoài tiệm lụa là treo tấm biển hiệu màu vàng hạnh ghi “Thời Tân Hoa Dạng*”. Trước cửa tiệm thuốc phơi trần bì, đương quy, một làn hương thuốc hòa vào trong gió.
Thời Tân Hoa Dạng*”: Kiểu dáng thời thượng
Bỗng nghe tiếng “leng keng”, thì ra là một người thợ đồng dạo gánh đồ nghề, những chiếc ấm đồng, chén thiếc dưới ánh mặt trời sáng chói lóa mắt.
Thấy Thượng Doanh Doanh nhìn đông ngó tây, dáng vẻ hớn hở, Yến Tự Lễ cũng không khỏi khẽ nhếch môi.
“Doanh Doanh còn muốn đi nghe kịch không?” Hắn hỏi với giọng cười, chậm rãi mở lời.
Thượng Doanh Doanh nghe vậy, cách lớp mạng che, má lại có chút nóng lên, lí nhí nói: “Chẳng qua là tiện miệng nhắc tới, chứ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-tien-doc-sung-da-le/5196891/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.