Ngoại truyện giả định: Trâm vàng rơi (3)
Cố Tuy lao thẳng vào nội viện, tìm thấy Vương phi liền la lối om sòm: “Nương! Nương phải quản lại Doanh Doanh đi! Muội ấy lại đi chơi hoang bên ngoài với Đoan Vương cả nửa ngày trời!”
Vương phi đang tựa vào giường La Hán, để cho nha hoàn quạt, nghe vậy mí mắt cũng không thèm nhấc lên, cười nói: “Lại ầm ĩ cái gì thế? Đoan Vương gia là trưởng bối của con bé, cùng một vai vế với phụ mẫu và tổ mẫu, đưa nó đi dạo hội chùa, có gì mà quan trọng chứ?”
“Hơn nữa” Vương phi nhấp một ngụm nước ô mai, chậm rãi nói “Nha đầu Doanh Doanh vốn dĩ tính tình đã thích náo nhiệt. Cứ giữ trong phủ, lại sợ nó buồn đến sinh bệnh.”
Cố Tuy nghe những lời này, sốt ruột như kiến bò trên chảo nóng, đi vòng quanh trong phòng: “Nương! Sao người lại không hiểu chứ? Tên Đoan Vương đó nhìn qua đã không phải là người dễ đối phó! Hắn…”
“Được rồi được rồi” Vương phi bị hắn đi vòng quanh đến chóng cả mặt, phất tay xua đi “Ta thấy con chính là rảnh rỗi quá sinh nông nổi. Ngày mai cứ theo phụ thân con đến doanh trại ở vài ngày đi, đỡ phải ở nhà làm người ta phiền.”
Cố Tuy bị một phen bẽ mặt, còn bị chính thân nương của mình ghét bỏ, chỉ đành hậm hực lui ra, trong lòng uất ức không kể xiết.
Vị Đoan Vương biểu thúc đó rõ ràng không có ý tốt, sao lại không có ai tin hắn chứ!
Hôm đó dùng xong bữa tối, cả nhà đều tụ tập ở sảnh chính,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-tien-doc-sung-da-le/5196892/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.