Phủ tướng quân, đại sảnh
Âu Dương Ngự ngồi ở phía trên, Âu Dương Tĩnh và Âu Dương An hai anh emđứng bên cạnh. Phía dưới còn lại là mẹ con Tướng quân Phu nhân, như thểtrông giống như một buổi thẩm vấn phạm nhân.
Ánh mắt Âu Dương Tĩnh híp lại, vẻ mặt tuy vô hại. Nhưng đáy mắt cũng không phải vậy.
"Nói đi, Tĩnh nhi và An nhi rốt cuộc sao lại thế này?" Âu Dương Ngự nắm lấytay vịn ghế dựa, đôi mắt sâu xa nhìn chằm chằm Tướng quân Phu nhân. Rấtcó khả năng nếu mụ ta không thật tình trả lời thì ngày mai sẽ không cònđược nhìn thấy mặt trời nữa.
Âu Dương Tĩnh thấy thế nhịn khôngđược nhếch môi, phụ thân thật là có khí thế, không hổ là Đại tướng quânthống lĩnh thiên quân vạn mã. Có điều nàng cũng sẽ không vì vậy mà thathứ cho ông ta, nếu không phải do ông ta không làm rõ mọi chuyện, mìnhvà Âu Dương An cũng sẽ không phải chịu khổ.
"Tướng quân, Tĩnh nhi và An nhi đều hiểu lầm thiếp." Tô Thanh Liên rốt cuộc mở miệng, nhưngmụ lại gian xảo biện hộ, đến chết cũng không thừa nhận: "Lúc trước thậtra hai anh em sức khỏe quá kém, thiếp mới để cho hai đứa đến hậu viện ởmột mình, còn phái nô bộc đến hầu hạ để cả hai tu dưỡng thân thể. Nhưngnào ngờ sau đó bọn họ lại được chẩn đoán là bị lây bệnh dịch, cuối cùngthiếu chút nữa là hấp hối. Thật sự trị không hết, thiếp mới sai ngườihoả táng hai đứa. Ai ngờ hạ nhân lại dám một mình đem cả hai ném tới bãi tha ma, còn mang về hai hũ tro
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-nu-vuong/53888/quyen-1-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.