Ma da tìm khắp phòng ngủ trên lầu nhưng vẫn không tìm được tiểu quỷ.
Y chui ra khỏi gầm giường, vô cùng lo lắng, vẻ mặt cũng u ám theo.
Ma da bay xuống lầu, vừa quay đầu thì thấy một người một thú bông trước bàn ăn.
Thú bông bò trên quần người đàn ông, vùng vẫy mấy lần rồi nằm cứng đờ tại chỗ.
Ma da luôn chướng mắt gã chim vừa sợ tối vừa sợ ma ở biệt thự này.
Ma da lạnh lùng bay lướt qua một người một thú bông rồi lầm bầm mắng đồi phong bại tục.
Diêm Hạc: "......"
Mộ Bạch: "......"
Thú bông cứng đờ bị cầm lên đặt vào một chiếc đĩa khác.
Thú bông cố tỏ vẻ bình tĩnh nằm trên đĩa trơn láng lạnh lẽo, chưa đầy hai giây sau lại bị ngón tay túm lên đổi sang chỗ khác.
Đổi xong, Diêm Hạc đưa ngón tay sờ chỗ lúc nãy thú bông nằm sấp.
Nóng.
Thú bông đỏ từ tai đến cổ nằm giả chết trên bàn ăn.
Thật ra Diêm Hạc cũng chẳng khá hơn chút nào.
Nhưng trên mặt anh không bao giờ bộc lộ cảm xúc nên nhìn bề ngoài chẳng phát hiện được gì.
Chỉ là người đàn ông luôn ngồi nghiêm chỉnh lại gác chân trái lên chân phải, yên lặng bắt chéo chân.
Mộ Bạch giả chết tuyệt vọng nằm sấp trên đĩa, chốc lát sau cậu ngẩng đầu lên, thấy ma da đang tìm mình trong lồng giặt thì càng thêm tuyệt vọng.
Chắc vì tìm không thấy tiểu quỷ trong máy giặt nên ma da hơi thất vọng.
Y dạo quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-som-mot-chut/3449832/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.