Sau khi Diêm Chương run rẩy nói thú bông đáng yêu còn mình xấu hoắc thì thấy sắc mặt chú út dịu đi.
Diêm Chương thở phào nhẹ nhõm.
Chú út không phải cá mặn như hắn mà là người bận rộn mỗi phút kiếm được hàng triệu, có thể dành thời gian nói với hắn mấy câu thật không dễ gì.
Diêm Chương đang định đánh bài chuồn thì Diêm Hạc nói: "Đứng đó."
Hắn khó nhọc dừng bước, vừa quay đầu sang thì nghe chú mình nói: "Cháu nói nó đáng yêu. Vậy đáng yêu chỗ nào?"
Diêm Chương: "......"
Hắn ngẩng đầu nhìn thú bông xấu chưa từng thấy trên máy in rồi cắn răng khen: "Chỗ nào cũng đáng yêu hết ạ......"
"Chú út thật có mắt tinh đời......"
Diêm Hạc nhìn chằm chằm đứa cháu hờ trước mặt, nhớ lại tiểu quỷ từng đè hắn, bình tĩnh nói: "Ừm."
Người trước mặt đúng là chẳng tinh mắt chút nào.
Nhưng cũng may hắn vừa không tinh mắt vừa ngủ ít nên tiểu quỷ mới chạy tới chỗ anh.
Thú bông yên lặng cúi cái đầu xấu xí xuống.
Mục tiêu mới của cậu cái gì cũng tốt, chỉ là không được tinh mắt cho lắm.
Con thú bông này xấu hoắc xấu hơ mà mục tiêu mới lại khen đáng yêu.
Cả ngày thú bông chỉ có thể ở cạnh người đàn ông, nửa bước cũng không thể đi.
Lâu lâu Mộ Bạch lén lút xê dịch nhưng lần nào người đàn ông cúi đầu phê duyệt hồ sơ cũng ngẩng lên nhìn cậu.
Thú bông cứng đờ ngồi im tại chỗ, một cử động nhỏ cũng không dám.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-som-mot-chut/3449831/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.