Từ sau khi hắn vào làm việc ở công ty, tác phong luôn luôn kiên quyết mạnh mẽ. Tôi không ngờ hắn cũng sẽ trẻ con, gặp chuyện không vừa ý, về nhà làm mình làm mẩy. Có lẽ, hắn cũng có mặt đáng yêu.
—— “Ngủ ngon, Paris”
Mấy ngày nay, trong công ty Châu Tử Bùi rất bận rộn, buổi tối thường xuyên tăng ca thêm giờ.
Hình như là gặp vấn đề gì khó giải quyết, hay là gặp phải chuyện không thoải mái ở công ty, hai ngày nay Châu Tử Bùi luôn có vẻ rất mệt mỏi.
Nói cho đúng ra, vấn đề công tác của Châu Tử Bùi, trước nay Thịnh Minh không hề can dự. Cũng như khi Thịnh Minh đang sáng tác, Châu Tử Bùi sẽ luôn giữ an tĩnh tuyệt đối không làm phiền. Giữa hai người vẫn luôn duy trì quan hệ hài hòa như vậy, coi như là một sự tôn trọng đối với nhau.
Thịnh Minh nằm trên giường ngủ mơ mơ màng màng, tựa hồ nghe được tiếng mở cửa đóng cửa, tiếng cởi giày, tiếng thả chìa khóa xuống, cảm thấy phòng ngoài sáng đèn —— Tử Bùi về rồi.
Không muốn quấy rầy người đang ngủ say, Châu Tử Bùi nhẹ nhàng đi vào trong phòng. Thịnh Minh luôn luôn nông miên, nghiêng người nhìn cái bóng màu đen trước mắt, “Về rồi.”
Người nọ nghe thấy, cúi người xuống xoa xoa mái đầu bù xù của Thịnh Minh, nhẹ giọng hỏi: “Đánh thức cậu rồi? Mình đi tắm đã.”
Chỉ chốc lát sau tiếng nước “ào ào” đã vang lên trong phòng tắm. Hắn nghiêng đầu nhìn xem đồng hồ đầu giường, chữ số điện tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-ngon-paris/3221222/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.