Giữa một mảnh sóng người đông nghịt tuôn ra, cậu giống như sao kim, sinh động sáng ngời. Ngay cả khi đứng ở xa xa cũng chỉ cần nhìn một cái thôi đã có thể nhìn thấy.
Cậu đi về phía tôi, mang theo một thân bụi bặm sau cuộc hành trình.
—— “Ngủ ngon, Paris”
Lúc đến sân bay, là bốn giờ chiều, đến sớm một giờ so với dự kiến.
Thịnh Minh tìm một vị trí không bắt mắt rồi ngồi xuống ở đại sảnh chờ máy bay, lấy điện thoại di động, mở hộp thư đến ra xác nhận.
Dự tính năm giờ chiều ngày kia bay đến. Trạm B.
Người gửi: Vincent
Ngày nhận: 13: 36: 20, 2009-4-20
Thuận lợi đăng ký rồi, sắp bay rồi. Chờ mình.
Người gửi: Vincent
Ngày nhận: 17: 48: 02, 2009-4-21
Cuối cùng đường nhìn dừng lại ở hai chữ “chờ mình” này. Ngừng một chút, rồi bỏ điện thoại di động vào lại trong túi quần.
Nhìn cảnh người đến người đi trong sảnh chờ máy bay, trên mặt mỗi người đều tràn ngập sắc thái bận rộn. Thấy hơi chán, thế là lấy sách trong cặp ra đọc tiêu khiển.
Sagan là tác giả hắn đọc gần đây.
Ở sảnh chờ máy bay ồn ào, hắn nhớ lại từng đọc được lời bình thế này: “Cho dù được sự si tình nhiệt liệt của hắn bao vây, tôi vẫn đang không cách nào thoát khỏi loại đau đớn tê tâm liệt phế khi nhớ tới anh. Sáu năm của chúng ta, tràn ngập vui vẻ và hoài nghi, nhiệt luyến và thống khổ, bởi vì cả hai chúng ta đều cho đi, mới có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-ngon-paris/3221183/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.